Buổi tối sau khi cơm nước xong, Lâm Thành ngồi trên ghế salon, Hạ Ngư núp trong lồng ngực hắn lười biếng ngáp. Lâm Thành nhìn đầu nhỏ trong lòng một chút, cảm thấy vô cùng đáng yêu, lại hôn lúm đồng tiền của anh, ” Bảo bối ngoan.” Một tay ôm anh vào ngực, một tay trên người anh sờ loạn.
Hạ Ngư trên người đâu đâu cũng có dấu vết của hắn lưu lại, xanh xanh tím tím trên làn da bóng loáng càng làm cho người ta tăng dục vọng bạo ngược. Lâm Thành thích nhất sờ lên những chỗ xanh tím đó, đây là bảo bối nhỏ của mình hắn.
Hạ Ngư luôn luôn dung túng hắn, mặc cho tay hắn du tẩu trên người mình, một bên lại đáp, ” Không phải bảo bối ngoan.”
Lâm Thành tay ôm thật chặt cúi đầu nhìn anh, ” Vậy thì không ngoan sao?” Hạ Ngư liền vuốt nhẹ mặt hắn, ” Em 29 tuổi rồi, là ca ca của anh, mau gọi ca ca.”
Lâm Thành cười ra tiếng, đem anh đè trên salon, dùng răng cà lên áo anh chậm rãi nói, ”Ca ca phải cho đệ đệ thao, em nói có đúng hay không?”
Hạ Ngư thật sự là mệt mỏi, không biết Lâm Thành mỗi ngày lấy đâu ra nhiều tinh lực như vậy, liền vùi vào hõm cổ hắn, ủy ủy khuất khuất, ” Lão công, Lâm Thành, ngày mai làm có được hay không, trên cổ còn nhiều lắm.”*
* Chắc Hạ Ngư hiểu được dục vọng chiếm hữu của Lâm Thành nên mới nói dấu vết trên cổ còn nhiều lắm mai lại làm thêm tiếp =))
Lâm Thành nghe vậy ôm anh quay mặt về phía mình, cười nói: ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hau-nhat-thuong/4617171/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.