"Cô ấy nói nhận được điện thoại của người đại diện, có chuyện liên quan đến vấn đề tuyên truyền, rất quan trọng, kết thúc sẽ đến đây ngay, trước đừng nhắc đến nha đầu kia, tới đây, mẹ giới thiệu cho con Văn thúc." Bạch Phượng Vân đem Lãnh Diệp kéo đến trước mặt Tôn Diệu Văn.
"Diệu Văn, đây chính là con trai của em Lãnh Diệp, Tiểu Diệp mau chào hỏi Văn thúc đi."
Môi mỏng của Lãnh Diệp tràn đầy lãnh ý, ánh mắt sắc bén khóa trên Tôn Diệu Văn.
"Tiểu Diệp." Trước mặt nhiều người như vậy, thấy con trai mình không chịu hợp tác, lòng Bạch Phượng Vân nóng như lửa, có chút không nhịn được, lôi kéo tay áo hắn, thấp giọng nói: "Con đã quên những lời mẹ đã nói với con ở trên điện thoại rồi sao? Đừng quản việc của mẹ!”
Lãnh Diệp nhíu mày, hướng về phía Tôn Diệu Văn, gật đầu một cái, chào hỏi: "Văn thúc."
"Được rồi." Mặt Tôn Diệu Văn đầy ý cười, cười đến khóe mắt nhăn lại, vỗ vỗ vai Lãnh Diệp."Thật là nghe danh không bằng gặp mặt, Tiểu Diệp, nghe mẹ cháu nói, lần này trở về nước sẽ không đi nữa, nghe nói cháu học quản lý tài chính, nếu như cháu muốn phát triển ở trong nước, nếu không ngại có thể tới Tôn thị làm việc, Tôn thị chúng ta đang cần những nhân tài như cháu."
Nghe chồng mình muốn con trai đi làm ở Tôn thị, Bạch Phượng Vân vui mừng cười, cô vốn còn muốn tìm một cơ hội để Tôn Diệu Văn an bài một chức vị phù hợp cho Lãnh Diệp, hôm nay không cần cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hau-lanh-chien/2029879/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.