Còn ở bên Tô Ni Hinh, cô đã thức dậy từ sớm, đi ra khỏi nhà Tạ Vãn Dinh đến công viên gần đó đi dạo đi hẳn 30 phút vẫn không chịu quay về. Một cặp vợ chồng già cũng cách đó không xa đang tiến tới phía cô khi cô dừng chân lại ở bên đường, cô còn nghe rõ thấy tiếng họ nói.
- Bà già, em có mệt chưa?
- Hả?
Hình như bà cụ ấy bị lãng tay, tiếng ông lão nói rất to , Tô Ni Hinh còn đoán có lẽ ông cụ đã nói chuyện với bà cụ rất lâu nên giờ giọng ông ấy cứ khàn khàn, hơi cũng không đều.
- Bà già có muốn uống nước không để anh lấy?
- Phước cái gì?
Mặc dù bà không nghe được, ông cụ cũng không hề tức giận còn cười khà khà, tay đưa vào cái ba lô mang trước ngực lấy ra chai nước suối, mở nắp sẵn đưa cho bà cụ. Đợi bà ấy uống xong rồi ông cụ mới chịu uống, còn chẹp chẹp môi mấy cái.
Dù trời vẫn hơi tối nhưng Tô Ni Hinh vẫn thấy được tay ông cụ khoát qua eo bà cụ, họ cứ thế, cứ cười nói mãi mà chạy thật chậm qua mặt Tô Ni Hinh.
Cô lại nhớ đến trước đây cô vẫn hay cùng Nghiêm Tác chạy bộ buổi sớm, chạy được một đoạn Nghiêm Tác liền cõng cô. Là hắn để ý thấy cô mệt rồi, hơi thở không đều nữa nên liền cõng cô, đưa nước cho cô uống, từ trong túi áo lấy ra mấy viên kẹo dâu cho cô.
'' -Anh lại muốn hại em súng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-em-den-khi-ngung-tho/2891112/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.