Đến chiều Nghiêm Tác gương mặt do dự nhìn Tô Ni Hinh, một lúc sau khi đắn đo suy nghĩ liền bước đến bên cạnh cô đang lay hoay với đống văn kiện trên bàn.
Là hắn xoa bóp tay cho cô, đấm bóp một hồi lâu Tô Ni Hinh cũng không lên tiếng hắn liền chủ động nói trước.
- A Hinh, anh có chuyện phải về thành phố A.
- Ừm.
Tô Ni Hinh trả lời qua loa, lại còn không thèm nhìn hắn, gương mặt của Nghiêm Tác lúc này thật sự đã chứa đầy hụt hẫng.
Chỉ là hắn mới dám nghĩ cô vẫn còn giận hắn chuyện lúc trưa nên mới không muốn để ý.
Đúng vậy! Cũng chỉ là giận dỗi một chút.
Nhưng mà bây giờ hắn vẫn cố chấp ngồi ở đó, rất lâu, đến khi cô làm xong hết việc. Cả một sắp văn kiện dày, mấy hôm nay chỉ lo cho chuyện của Nghiêm Tác, đóng công việc chất chồng như núi đó của cô chắc hẳn phải mất thêm một buổi chiều nữa mới có thể hoàn toàn.
Tô Ni Hinh cả người mệt mỏi liền muốn đi tắm, chưa bước ra khỏi cửa đã bị Nghiêm Tác bế lên. Cô biết hắn biết rõ bản thân cô muốn làm gì, mà hắn đương nhiên lại biết rõ.
Bế cô vào phòng tắm, xả nước, giúp cô gội đầu, kì chân tay. Chỉ là quần áo trên người vẫn chưa được cởi ra, đợi Nghiêm Tác muốn làm gì thì làm xong Tô Ni Hinh liền ngâm mình ở đó. Nghiêm Tác chần chừ một lúc cũng bước ra ngoài.
Bây giờ cô mới thật sự là trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-em-den-khi-ngung-tho/2891067/chuong-44.html