Cả hai đến nơi cũng đã gần 12 giờ trưa, Tô Ni Hinh đã ngủ trên xe hơn 3 tiếng bây giờ cũng không cảm thấy buồn ngủ nữa.
Đơn giản chỉ là nằm ở đó mà nhìn Nghiêm Tác, ngoan ngoãn giúp hắn có thể ngủ trưa ngon một chút. Đây là việc của trước kia cô làm hàng ngày, bây giờ cũng chỉ làm quen lại, trong lòng thật sự đã rất quen thuộc.
Nhìn gương mặt mệt mỏi của Nghiêm Tác, cô vẫn là không khỏi áy náy, lại lẫn chút phiền muộn. Mấy hôm nay đày đọa hắn nhiều như vậy, gặp cô không bao lâu hắn lại có vẻ tiều tụy hơn trước. Cũng là ngủ dưới nền gạch lạnh lâu ngày, công việc lại chất chồng như núi, không khỏi sức khỏe sa sút.
Chỉ cần nghĩ đến việc người đối diện bị bản thân làm ảnh hưởng cũng không khỏi khó chịu. Hắn yêu cô như vậy, còn cô cứ mãi giận dỗi cũng không được, mà trực tiếp hỏi chuyện cũng không xong, cả người đều nằm trong thế tiến thoái lưỡng nan.
Tâm trạng Tô Ni Hinh cứ như vậy mà tuột dốc, gỡ bàn tay hắn ra khỏi eo cô, bước ra ngoài. Cứ như vậy mà đến phòng bếp, mấy chai Champagne đều bị cô lấy xuống, từng ngụm mà nếm thử. Vị chát chát tê cay ở đầu lưỡi tức thì liền làm cô tỉnh táo, cả người khẽ run lên một đợt.
Thật ra Tô Ni Hinh không giỏi uống rượu, chưa được nửa chai đã bất tỉnh, không biết trời mây gì. Chỉ là cần phải gặp đối tác rồi tiếp khách nên tửu lượng của cô cũng xem như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-em-den-khi-ngung-tho/2891054/chuong-49.html