Màu hồng hay là màu xanh lam? Hoặc là bộ mới mua màu trắng gạo kia?
Tô Mộ Tinh đứng trước tủ quần áo do dự không chọn được.
An Thành là thành phố phía nam, mùa đông tuy rằng lạnh, nhưng rất ít khi có tuyết rơi, tối hôm thế mà ngoài ý muốn rơi một trận tuyết lớn, bên ngoài cửa sổ mênh mông một mảng trắng xóa, cảnh tuyết ngoài trời đặc biệt tinh khiết và đẹp đẽ vô cùng.
Trên cây dương cao lớn phủ tầng tầng lớp lớp tuyết trắng, cơn gió lạnh du đãng, trạc cây ung dung lay động, tuyết bay lả tả vùi sâu xuống bùn.
Cửa sắt biệt thự kéo ra, có tiếng ô tô đang đi vào sân.
Tô Mộ Tinh thay chiếc váy len dài màu hồng, kéo lê đôi dép thỏ bông lớn đang đi trên chân, động tác lưu loát đổi thành đôi giày cao gót đen.
Cô vội vàng hấp tấp xuống lầu, một lòng mong chờ hét to: "Mẹ, là mẹ sao?"
Bỗng nhiên tiếng chuông cửa vang lên, Tô Mộ Tinh ngơ ngác, tiếng chuông này là sao? Chân cô đạp hụt cả người không khống chế được ngã lăn xuống dưới. Tô Mộ Tinh giãy dụa một tay bắt lấy tay vịn cầu thang gỗ bên cạnh, nghẹn ngào kêu to: "Cứu mạng với!"
"Tiểu Mộ, em tỉnh lại đi." Lâm Thâm vỗ nhẹ Tô Mộ Tinh ngủ quên trên bàn.
Tô Mộ Tinh từ trong mộng tỉnh lại, cô nhìn khung cảnh bốn phía xung quanh một vòng, "Vì sao anh lại dẫn em đến nơi này!"
"Tiểu Mộ, hôm nay là ngày hẹn gặp bác sĩ Trương." Lâm Thâm đẩy cốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-du-chua/2423803/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.