Mưa rơi như trút nước, giọt mưa tròn xoe vô tình đập lên cửa kính xe, liên tiếp phát ra những âm thanh rầu rĩ, như là nhạc đệm cho radio trong xe vậy.
*Hy vọng rằng em sẽ là người cuối cùng nhưng trưởng thành và thanh xuân lại chẳng thể gặp nhau.
Một ngọn đèn, một thành phố, tìm kiếm một người, một chặng đường lang thang phiêu bạt.
Đi ngang qua thế giới của em, khiến tôi đã dùng tất cả sức sống của mình, xin hãy cứ bước về phía trước, đừng quay đầu lại.*
Giọng nam dịu dàng theo tiếng nhạc buồn bã vang lên trong xe, khiến hai người trong xe chìm trong khoảnh khắc đau khổ tĩnh mịch.
Xuyên thấu qua cửa sổ xe bằng kính, Lê Đông ngẩn người nhìn đường phố trống trải nhanh chóng lùi về phía sau, giọng nói khàn khàn của Kỳ Hạ Cảnh lúc cõng cô không ngừng lặp đi lặp lại trong đầu.
Mưa to tầm tã, người đàn ông như vầng trăng sáng được các ngôi sao vây xung quanh khàn giọng hỏi cô, có phải lúc ở bên nhau anh đối xử với em rất tệ không.
Trái tim dường như bị người ta siết chặt, mỗi lần hít thở đều đau đớn như kim đâm.
Lòng Lê Đông có chút hổ thẹn, Kỳ Hạ Cảnh như đi trên băng mỏng, ngoài miệng thì thoải mái nói không nhắc đến quá khứ của hai người nữa nhưng thực tế thì chưa bao giờ thoát khỏi sự đau khổ mười năm trước, ngược lại còn càng ngày càng lún sâu trong bùn lầy.
Thật ra cô nên biết điều đó từ sớm mới phải.
Khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-dong/3503634/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.