“Gâu gâu!”
Đồ Hộp vẫn giả ăn vạ không ngừng, Lê Đông ngồi xổm xuống, bị ôm chặt đến không thở được, vô tình nhìn quét qua phía đối diện, nhìn thấy một bóng người cao lớn phản chiếu trên nền xi măng trước cửa.
Cô chớp mắt nín thở, cẩn thận thăm dò: “...Là Kỳ Hạ Cảnh sao?”
Người đàn ông cao gầy bước ra từ phòng khách, bên dưới áo khoác mỏng là một chiếc áo phông đen tuyền, cổ áo rộng để lộ xương quai xanh thẳng tắp, mái tóc ướt theo gió lạnh nhỏ giọt vào cổ áo, nhìn có vẻ lạnh.
Nhớ tới lời mình vừa nói, Lê Đông lúng túng đứng dậy, không để ý vật trên tay Kỳ Hạ Cảnh: “Tôi cho là anh với nó đang cãi nhau.”
“Đúng thật là đang cãi nhau, tôi cướp đồ của nó.”
Câu trả lời của Kỳ Hạ Cảnh vẫn ngắn gọn, súc tích như cũ. Đôi chân dài tiến lại gần, Lê Đông ngửi thấy mùi trầm hương đặc biệt trên người người đàn ông, bao bọc trong khí nóng, mang tính xâm lược cực mạnh, khiến cô nhất thời choáng váng.
Không phải là anh không muốn gặp cô sao…
“Đồ Hộp mang cái này về.”
Kỳ Hạ Cảnh dừng lại cách cô nửa cánh tay, đưa chiếc mũ trùm đầu Stitch ra:
“Cô mua à?”
“Ừ, lần đó khi đến cửa hàng thú cưng tôi đã mua nó.”
Lê Đông ngoan ngoãn trả lời, sau mới định thần lại, cho là Kỳ Hạ Cảnh lo lắng vấn đề vệ sinh, vội vàng giải thích: “Tôi đã giặt sạch rồi, nếu như không chê, thì cứ cho Đồ Hộp đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-dong/3458581/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.