Đang khi hai người chiến đấu căng go, một thân ảnh bất ngờ xuất hiện.
Người này tướng mạo thanh tú, bộ dáng nhìn qua mười hai, mười ba tuổi, thân cao khoảng một thước bảy, mặc một bộ trang phục màu lam nhạt, rất lanh lợi. Bên hông quấn quanh một cái đai lưng có hai mươi bốn khỏa ngọc thạch, tướng mạo tuy không tính anh tuấn, nhưng làm cho người ta một loại cảm giác rất dễ dàng thân cận. Khóe miệng thủy chung mang theo một tia cười nhàn nhạt.
Đây không phải Đường Tam còn là ai. Hắn nhìn đến Cậu cùng Thái Thản chiến đấu không khỏi lo lắng đệ đệ sẽ chịu thương tổn, không kịp suy nghĩ hô lớn:
“ Dừng tay “ Cậu cùng Thái Thản đều bị Đường Tam âm thanh hấp dẫn. Đặc biệt là Thái Thản, khi hắn nhìn đến Đường Tam khuôn mặt không khỏi sững người, đờ ra.
“ Tam ca “ Cậu chạy tới Đường Tam trước mặt “ Sao ngươi lại ở đây? “
“ Ta khi nãy tại phòng đấu giá mua một chút dược tài. Không ngờ đi qua đây lại gặp ngươi cùng vị tiền bối kia đang đánh nhau, ta liền... “ Hắn ngừng lại không nói, nhưng ánh mắt quan tâm làm Cậu không khỏi cảm động.
“ Tình thân vô giá a “
Đột nhiên hắn thấy một bóng người xẹt qua, hai tay nắm chặt vai Đường Tam.
“ Tiểu, tiểu tử... à không, tiểu hữu, có thể nói cho ta biết tên của cha ngươi không? “ Người này chính là Thái Thản, hắn hiện tại trạng thái đang cực kỳ kích động.
Kỳ thực, mười hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-don-tieu-thuyet-he-thong/3258204/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.