Lăng lăng nhìn thiếu niên như quỷ mị xuất hiện trên bệ cửa sổ, một hồi lâu sau Tuyết Băng liền gào lên “ Ngươi là ai, đến đây làm gì? Không biết nơi này cấm tự do ra vào sao? Người đâu, có thích khách!!! “ Giọng nói the thé tựa nữ nhân của hắn vang vọng khắp căn phòng, nhưng không một ai đáp lại hắn.
Tuyết Tinh Thân Vương nhìn Tuyết Băng cử chỉ, không khỏi thầm mắng một tiếng ngu ngốc, sau đó cường trấn định nở nụ cười nói:
“ Không biết các hạ tới đây có việc gì? “
Nam tử dưới ánh trăng, chậm rãi di động ánh mắt đỏ tươi, dừng lại trên khuôn mặt Tuyết Băng liền lạnh lùng và sát khí.
Trong nháy mắt, Tuyết Băng bỗng đột nhiên xoay người, bàn chân trên mặt đất nặng nề điểm xuống, thân hình giống như tên rời cung điên cuồng hướng tới đại môn phóng đi. Dưới loại không khí quỷ dị này, cảm giác một cỗ tử vong âm lãnh tới gần, rốt cuộc đem hắn tự tin toàn bộ dập tắt.
Căn phòng mặc dù khá rộng, bất quá lấy tốc độ của Tuyết Băng, từ chỗ hắn tới cửa cũng bất quá ngắn ngủi vài giây thời gian.
Song, ngay lúc Tuyết Băng chạm đến cánh cửa thì hai chân đột nhiên đau buốt, ẻo lả thân hình hung hăng nện trên mặt đất, vài cái răng nương theo máu tươi, bị hắn một hơi phun ra.
“ Aaaaaaaaa “
Vẻ mặt sợ hãi nhìn xuống, chỉ thấy trên cặp chân, không biết từ khi nào xuất hiện hai cái vết kiếm đỏ thẫm vẫn còn điện, đâm xuyên qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-don-tieu-thuyet-he-thong/3258190/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.