Sáng hôm sau, Cậu tỉnh lại, thấy Tiểu Vũ vẫn còn đang say giấc, Cậu bèn nhẹ nhàng gỡ ra quấn quanh eo mình đôi tay nhỏ nhắn, sau đó đắp chăn cho nàng, rồi mới rời giường, đi vệ sinh buổi sớm, sau đó lại đổi quần áo ra ngoài.
Cậu đi đến cái hồ nơi tối qua, ánh bình minh nở rộ như dát vàng cả mặt hồ. Cậu tùy tiện tìm nơi nào đó, khoanh chân ngồi xuống tu luyện Vạn Đồng. Cậu vừa mới tu luyện thì có một áp lực dội tính cách bình thường, Cậu nghĩ một lát quyết định gì đó. Rồi Cậu đứng dậy còn chạy quay Tác Thác Thành vài vòng, sau đó mới quay về quán trọ, chuẩn bị nước rửa mặt cho Tiểu Vũ.
Về tới phòng mình, Cậu liền thấy Tiểu Vũ còn đang ngủ, không khỏi nổi lên tính trẻ con , muốn trêu chọc nàng. Nghĩ vậy liền lấy tóc của mình, cọ lên mũi Tiểu Vũ, làm người sau không thuận theo, nhăn nhăn cái mũi trông thật đáng yêu.
“ Tiểu heo lười, dậy đi “ Cậu vừa trêu Tiểu Vũ, vừa gọi nàng thức dậy.
“ Tiểu Thiên ca, để cho nhân gia ngủ thêm năm... “ Tiểu Vũ mơ hồ nói.
“ Năm phút? “ Cậu thăm dò hỏi
“ Năm canh giờ nữa “ Tiểu Vũ lầm bầm nói, Cậu lập tức ngã uỵch xuống giường.
Nghe tiếng hắn rơi xuống đất, Tiểu Vũ mới không tình nguyện, dụi dụi hai mắt lơ mơ nói:
“ Tiểu Thiên ca, ngươi nằm dưới giường làm gì vậy? “
“.................... “ Cậu đã bó tay với nàng.
Đợi Tiểu Vũ tỉnh ngủ, Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-don-tieu-thuyet-he-thong/3258170/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.