Chương trước
Chương sau
Một lúc sau đấu tràng của Đường Tam và Tiểu Vũ kết thúc, những người còn lại cũng đã hoàn thành đấu hồn của chính mình, hôm nay có thể nói là gặp vui mừng lớn, ngoại trừ Chu Trúc Thanh thua Đường Tam,những người khác đều có được thắng lợi.

"Viện trưởng đâu?" Đường Tam hướng Đái Mộc Bạch hỏi.

Đái Mộc Bạch bất đắc dĩ nói: "Có trời mới biết ông ta đi về địa phương nào, ông ta cũng nói qua, khi đấu hồn chúng ta chấm dứt hãy tự đi về trước".

Sáu người đi ra khỏi đấu hồn tràng,có thể nghe được tiếng hoan hô từ trong vọng ra, hôm nay đấu hồn, tuy không thể nói thu được nhiều lợi, nhưng thông qua loại thật chiến như vậy, mỗi người đều có được thu hoạch thật không nhỏ.

"Các ngươi về trước đi. Vừa rồi viện truởng nói rồi, nhưng hãy để ta tìm hắn quanh tửu điếm ". Mã Hồng Tuấn đột nhiên nói. đôi mắt nhỏ vô tình lóe ra vài phần hưng phấn. Khi nãy Áo Tư Tạp cùng hắn đi cùng Phất Lan Đức ra ngoài, cũng không tham gia thi đấu.

Đái Mộc Bạch trên mặt toát ra vẻ cuời cợt " Chúng ta đây đi về trước, ngươi cứ đi tìm quanh xem sao ".

"Đái lão Đại, ngươi có đi không?"

“ Tốt “. Đái Mộc Bạch lập tức lộ ra nụ cười mập mờ.

Mập mạp rõ ràng bởi vì hưng phấn mà mặt có chút đỏ lên " Đi thôi, cùng đi. Không phải ngươi nói nữ nhân không tính là nhân khẩu mà tính là tài nguyên sao?”

"Áo Tư Tạp, dâm đãng đích mập mạp cùng Đái lão đại đi làm gì?" Tiểu Vũ hỏi.

Áo Tư Tạp ha ha cười, nói: "Ngươi đều nói hắn dâm đãng sao, hắn còn

có thể làm gì, thì đi phát tiết thôi mà ".

Tiểu Vũ tức giận nói "Lại đi gây tai họa cho nữ tử sao? Ta đã hoài nghi, vũ hồn biến dị của hắn có đúng hay không vùng trời sanh tính cách có liên quan ".

Áo Tư Tạp nói " Tai họa chưa nói tới, ngươi không biết trên thế giới này có loại địa phương tên là hồng lâu sao?"

Đường Tam có chút không dám tin tưởng, nói " Ngươi vừa nói, viện trưởng bảo Mã Hồng Tuấn cùng Đái lão đại đi chỗ địa phương đó?" Hồng lâu hắn tại kiếp trước từng nghe nói qua, tự nhiên biết đó là địa phương nào.

Áo Tư Tạp nói " Này cũng là không có biện pháp nào khác. Mã Hồng Tuấn bị vũ hồn tác dụng ngược lại,ngoại trừ lấy chuyện đó ( các ngươi hiểu) khá là hố cha, thì là một trong thú vũ hồn tối cường hãn tồn tại, lại xem như viện trưởng đích đệ tử đích truyền, tổng không thể để hắn bỏ bê tu luyện hoặc là nhìn hắn bạo thể mà chết đi".

Chu Trúc Thanh kìm không được mở miệng nói " Nam nhân đều xấu xa ""

Tiểu Vũ hì hì cười, nói " Trúc Thanh muội muội nói có thể rất đúng ".

Cậu thấy nàng nói như vậy, há mồm định nói gì lại phát hiện Tiểu Vũ đang nhìn mình với ánh mắt đầy ý vị, lập tức nhún vai rồi giơ hai tay đầu hàng nhìn sang phía khác.

Tiểu Vũ lập tức bày ra một bộ dáng như là đã biết rồi mà, nhìn vẻ mặt của Cậu vừa nhún vai rồi giơ hai tay, Cậu cũng bó tay không nói gì , lại nhìn về phía Chu Trúc Thanh, khóe miệng dâng lên một nụ cười cân nhắc. Người sau lập tức đỏ mặt bại trận. Tiểu Vũ thấy hai người như vậy, có vẻ đã đoán ra được chút gì, nhưng trên mặt nàng tiếu ý không giảm phản tăng.

Mọi người trở về học viên đã là đêm. Tất cả đều chia nhau ra trở về kí túc xá của mình.

Một đêm không nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.