Đang lúc Cậu cảm thán, một thanh âm đột ngột khiến hắn suýt chút hồn phi phách tán
“ Khà khà, tiểu tử ngươi cũng thật có diễm phúc “
“ Má ơi ma à “ Cậu kêu lên một tiếng sợ hãi, liền một chiêu “ cùi chỏ sang ngang đầu li biết “ đánh ra.
“ Bạch “
“ Gràoooooooooooooo “ Một tiếng kêu đau đớn vang lên. Cậu quay người nhìn sang, liền thấy Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực đứng ở sau. Chính là Triệu Vô Cực phó viện trưởng lúc này đang bưng một cái sưng phồng mũi, tia máu không ngừng chảy ra từ đó.
“ Tiểu tử, ngươi cũng ra tay quá ác độc chứ “ Triệu Vô Cực vừa ôm mặt, vừa tả oán về phía Cậu.
Một bên Phất Lan Đức như đang cố nín nhịn điều gì, mặt hắn đỏ bừng, bụng hơi hóp lại, cuối cùng
“ Ha ha ha, hà há,..... cười ngạo ta, ha ha ha,.... không được rồi........ không thể dừng được, ha ha ha....... “
Hắn cuối cùng cũng không giữ được hình tượng, cười như điên. Cậu nhìn hắn cười thẳng trợn mắt há hốc mồm, không thể tin nổi chuyển biến trước và sau. Hình tượng vị viện trưởng lạnh lùng uy nghiêm lập tức sụp đổ.
“ Ngươi còn cười!!! “ Triệu Vô Cực hai mắt thiêu đốt lửa giận, u oán hướng về Phất Lan Đức nói.
“ Ha, ha... “ Cuối cùng, một lúc sau, đến tận khi Triệu Vô Cực sắp không nhịn được xuất thủ đánh hắn một trận, Phất Lan Đức mới ngừng cười. Hắn lập tức khôi phục biểu độ uy nghiêm lạnh lùng, hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-don-tieu-thuyet-he-thong/3258135/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.