Chương trước
Chương sau
Không biết vì sao, đứa trẻ vừa rồi còn đang khóc lóc vừa bị quang mang màu vàng nhạt đó bao phủ lên liền lập tức bình tĩnh trở lại, có chút ngây ngốc đứng đó.Thân thể thằng bé bắt đầu khẽ run rẩy lên, muốn kêu lên nhưng lại không thể kêu thành tiếng.
"Đưa tay phải của ngươi ra." Đôi mắt trong veo xanh biếc của Tố Vân Đào nhìn chăm chăm vào thằng bé, uy nghiêm ra lệnh.
Thằng bé đưa tay phải ra theo ý thức, lập tức, tất cả điểm sáng đều ào ra, sau khoảnh khắc, một thanh liêm đao xuất hiện trong lòng bàn tay nó.
Xem ra, liêm đao này tuyệt không phải là quang ảnh hư ảo, mà nó thực sự tồn tại.
Tố Vân Đào nhíu nhíu mày: "Là khí vũ hồn, liêm đao cũng có thể làm vũ khí sao? Chắc là miễn cưỡng thì cũng có thể."
Kim quang dần dần thu liễm, nam hài có chút giật mình nhìn chiếc tiểu liêm đao không lớn trong tay kia, chẳng biết phải làm sao.
Tố Vân Đào nói: "Vũ hồn của ngươi là liêm đao, là khí vũ hồn. Đến đây, để ta thử xem xem ngươi có hồn lực hay không. Nếu có hồn lực, cho dù là khí vũ hồn cũng có thể trở thành Chiến hồn sư. Dù sao liêm đao cũng có lực công kích nhất định."
"Đại, đại sư, ta nên làm thế nào?" Nam hài khiếp sợ hỏi.
Tố vân Đào lạnh nhạt nói: "Dùng ý niệm thu hồi vũ hồn. Sau này khi nào muốn sử dụng thì dùng ý niệm kêu gọi nó ra."
Nam hài thử nửa ngày mới đưa tay thu hồi liêm đao được, Tố Vân Đào đưa một lam thuỷ tinh cầu đưa tới trước mặt hắn, ý bảo hắn đưa tay phải đặt lên trên.
Nam hài còn non nớt đưa bàn tay nhỏ bé cùng với lang trảo của Tố Vân Đào phân biệt chia ra đặt trên dưới thuỷ tinh cầu, nhìn qua sự đối lập cực kỳ rõ ràng.
Sau chốc lát, Tố Vân Đào có chút thất vọng nói: "Không có hồn lực, ngươi không thể trở thành Hồn sư, hãy qua một bên trước đi!"
Cũng là một màn như vậy tiếp tục xảy ra, trước sau lại có vũ hồn của năm hài tử được đánh thức. Vũ hồn của bọn họ để là một vài loại nông cụ như cái cuốc hay cái liềm, đến cả một cái thú vũ hồn cũng đều không xuất hiện. Còn về hồn lực, cũng đều vì Tố Vân Đào phán định là không có.
Đến Đường Tam thì giống trong nguyên tác phế vũ hồn lam ngân thảo và tiên thiên mãn hồn lực, Tố Vân Đào kiểm tra xong Đường Tam, rồi quay người nhìn Đường Lâm Thiên, ý bảo hắn tới.
Cậu bước vào trung tâm của sáu khỏa hắc thạch. Theo hồn lực của Tố Vân Đào, quang mang màu vàng ngày càng sáng rồi chuyển sang vàng cát.
Khiếp sợ và vui mừng liên tiếp ào vào tâm tình của Cậu. Cậu không nghĩ rằng vũ hồn của mình lại là Sa Chi (Bạo Cát của gara, vì không biết tên cát của gara nên đặt đại) còn là vũ hồn phòng thủ tuyệt đối.
Sau khi thấy thì Tố Vân Đào hỏi "Đây là vũ hồn gì"
Cậu chả lời " Vũ hồn Sa Chi, còn được gọi là bạo cát phòng thủ tuyệt đối"
Sau khi Tố Vân Đào nghe vậy, ý nghĩ đầu tiên của Tố Vân Đào là “ Hài tử này là một con quái vật “ Ngay sau đó là “ Nhất định phải lôi kéo hắn vào Vũ Hồn Điện ".
Hắn kích động, run rẩy đưa khối thủy tinh cầu cho Cậu “Hảo hài tử, ngươi đừng sợ, giờ hãy xem hồn lực của ngươi “
Cậu chẳng cần suy nghĩ, lập tức đặt tay lên lam cầu.
Đột nhiên lam thủy tinh cầu trong tay sáng lên, lam quang chói mắt bắt đầu từ một điểm trong nháy mắt lan tràn ra, nháy mắt công phu, ánh sáng của khỏa thủy tinh cầu giống như bảo thạch phát quang. Vầng sáng màu lam nhạt lộ ra, không nói lên lời sự động lòng người.
“Trời ạ, lại nữa một tiên thiên mãn hồn lực sao “ Tố Vân Đào cảm thấy mình điên rồi, trong cùng một ngày lại gặp được hai tiên thiên mãn hồn lực giả, trong đó lại có một người thân mang siêu cấp vũ hồn nữa.
Ánh sáng màu lam vẫn không giảm phản tăng theo nội lực Đường Lâm Thiên truyền vào.
“Rắc, rắc... “ Viên lam cầu dần nứt toác ra.
“Bành!!! “
Hồn lực của Cậu mạnh đến nỗi làm viên trắc thí thủy tinh nổ tung. Mọi người sững sờ vẫn không ai tỉnh lại.
Phản ứng nhanh nhất là Đường Tam, hắn vui mừng chạy qua “ Oa, không ngờ A Thiên lợi hại như vậy “
Cậu chỉ mỉm cười đáp lại, bởi vì hắn biết mình vẫn còn một vũ hồn nữa.
Tố Vân Đào tỉnh hồn lại sau, lập tức bắt lấy tay Cậu “ Ngươi có đồng ý gia nhập Vũ Hồn Điện hay không, ở đó ngươi sẽ được đào tạo trở thành siêu cấp cường giả, thậm chí là Hồn Thánh, Hồn Đế cũng không phải mộng. “
“ Cám ơn ngài, nhưng ta vẫn chưa muốn đến Vũ Hồn Điện “ Cậu nói.
“Ai, vậy thôi. “ Tố Vân Đào thán khí, sau đó quay sang nói với lão Kiệt Khắc “ Thôn ngươi ra một hảo tiểu tử “
Lão Kiệt Khắc vẫn chưa hết khiếp sợ. Đợi đến Tố Vân Đào đi khỏi hắn mới phản ứng kịp, cười ngây ngô
“ Ta Thánh Hồn Thôn lại sắp sửa ra một vị siêu cấp cường giả rồi “
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.