Lâm Tinh cùng Anh Anh ra nơi để xe làm công việc quen thuộc mỡ cửa, thắt dây an toàn, dặn dò, đóng cửa xe giúp nàng trước khi Anh Anh lái xe đến trường. Anh Anh cũng như một công chúa nhỏ ngoan ngoãn ngọt ngào hưởng thụ sự quan tâm của anh.
Trên xe Bảo Như lại trêu:
-Cậu muốn tớ chết sớm sao?
Anh Anh biết Bảo Như sắp trêu gì mình đây nhưng cũng hỏi:
-Tớ làm sao?
-Tình chàng ý thiếp, thật không muốn người cô đơn như tớ sống nữa mà.
-cái gì mà tình chàng ý thiếp chứ.
-Nhìn cài vẻ mặt bây giờ của cậu kìa. Tớ đảm bảo bây giờ hỏi cậu ai tốt nhất cậu sẽ trả lời “Lâm Tinh”.
Anh Anh đỏ mặt nhưng vẫn cố cãi.
-Tớ mới không có.
Rồi nàng lại lí nhí trong miệng.
-“Anh ấy quả thật rất tốt”.
Trong căn biệt thự chính ở khu đất Diệp gia. Diệp Hải Phong đang ngồi trên ghế chủ vị đại sảnh. Phía dưới một người đàn ông trên ba mươi, dáng người khoẻ mạnh, rắn chắc hai tay buông thẳng có lực không tuỳ ý, ngực ưỡng cao, mắt sáng nghiêm nghị nhìn qua như là một quân nhân có thâm niên có kỉ luật.
Diệp Hải Phong lên tiếng:
-Điều tra được gì rốì.
Người kia trả lời giọng nói rõ rang hữu lực.
-Người kia tên Lâm Tinh, xuất thân không rõ, theo tiểu thư Tú Anh từ Chiết Giang về Bắc Kinh ba ngày trước.
Diệp Hải Phong như không vừa ý nói:
-Chỉ có vậy.
Người kia không xấu hổ không xiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-don-ma-than/2834631/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.