Buổi yến tiệc diễn ra đến khuya thì kết thúc, mọi người đều đứng dậy khom người làm lẽ với vua, Bách Lý Hầu thì vẻ mặt cau có dẫn theo Bách Lý Uyển Như rời khỏi Tần phủ . Sau khi Bách Lý Hầu rời đi, hoàng đế bệ hạ cùng hoàng tử cũng đứng dậy lên xa giá về cung còn hoàng hậu thì xin ở lại vài ngày để ẵm bồng 3 đứa cháu đáng yêu này còn Tần Hằng cùng con trai hắn vì trong bữa tiệc đã làm phật lòng lão hầu gia nên cũng nhanh nhẹn chuồn mất .
Giờ đây sảnh lớn của Tần gia chỉ còn lại Tần Vân cùng cha hắn tam thúc và lão hầu gia , Tần lão gia chủ lúc này vừa rót thêm rượu vào ly uống cạn rồi cười phá lên :
- Không hổ là cháu trai của Tần Hãn ta vừa mới 5 tuổi đầu đã biết giăng bẫy tình ra rồi, lão phu lại không ngờ kẻ mắc bẫy lại là cháu gái rượu của lão bất tử kia, hôm nay ta vui quá không say không về.
- Phụ thân điều đó là hiển nhiên người quên hắn là con của ai sao, cha truyền con nối.
- Nhị ca, ta nhớ năm xưa ngươi phong lưu quá mức xém chút nữa thì bị nhị tẩu chẻ làm hai nửa cũng may lúc đó đại tỷ đứng ra khuyên nhủ nếu không thì... ha ha...
- Này tam đệ, ngươi không chừa mặt mũi cho ta sao ở đây vẫn có trẻ nhỏ đó .
Tần Vân hắn bất lực hoàn toàn rồi , cái gì mà giăng bẫy tình, cái gì mà phận đào hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-don-dai-de/2574196/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.