Chương trước
Chương sau
Mộng Thiên Nguyệt thoáng ngây người, bỗng nhiên sực nhớ ra mình đột phá Huyền Vũ Cảnh cực cảnh, ắt sẽ dẫn đến thiên kiếp, nàng hít thở sâu sau đó nhẹ nhàng thở ra nói:" Được! Đi nghênh đón lôi kiếp thôi."
Lâm Thần khẽ níu tay nàng nói:" Lôi kiếp sẽ mạnh hơn nếu ta tham dự vào, nhưng thông qua bí pháp [ Âm Dương Luyện Hồn Bí Thuật] nàng có thể điều động hồn lực của ta, ngoài ra hãy để Thiên Thần Kiếm cùng nàng độ kiếp. Thiên Thần Kiếm có không gian phát triển rất lớn."
Mộng Thiên Nguyệt nhìn Thiên Thần Kiếm đang dựng cạnh góc tường, tâm khẽ động thanh kiếm liền bay tới canh người nàng, rớt trên tay nàng, Mộng Thiên Nguyệt dịu dàng nói:" Ngươi sẽ cùng ta đón lôi kiếp chứ ? "
Thiên Thần Kiếm như hiểu được tiếng nàng, khẽ rung rung như thể hiện sự đồng tình của bản thân, Mộng Thiên Nguyệt mỉm cười nắm chặt kiếm trong tay, hướng về phía cửa hang đi ra, bầu trời lúc này đã kéo mây giông, sấm chớp ì đùng như đang chờ đợi điều gì đó. Mộng Thiên Nguyệt hướng về bầu trời, tập trung tinh thần chuẩn bị đón lôi điện chuẩn bị giáng xuống:" Tới đây..."
Lập tức như được tìm thấy mục tiêu, lôi điện từ trên trời bắt đầu từng đợt đánh xuống chỗ Mộng Thiên Nguyệt, nàng nhanh chóng vận chuyển linh khí chống lại lôi kiếp đồng thời triệu hoán Thiên Thần Kiếm ra đối kháng, tương tự như Dạ Nguyệt Kiếm của Lâm Thần, Thiên Thần Kiếm cùng dùng lôi điện đem mình đi tôi luyện, điều này dường như chọc tức lôi kiếp, khiến nó không ngừng giáng xuống những tia sét mạnh mẽ. Thây tình hình bây ổn, Mộng Thiên Nguyệt liền vận dụng hồn lực, từ trong túi lấy ra hơn năm sáu thanh dao răm dài mười năm xentimet, bên trên khắc họa các phù văn, rất nhanh dưới sự điều động của hồn lực rất nhanh cac thanh dao găm đã kết thành một trận đồ tạo thành một tấm khiên che chắn các đợt lôi kích. Cứ như vậy, Mộng Thiên Nguyệt dùng hồn lực của bản thân duy trì kết giới cản lôi điện, một bên khác Thiên Thần Kiếm của nàng cũng không ngừng hấp thụ lôi kiếp.
Qua hơn một giờ đồng hồ, lôi kiếp cũng tan ra bầu trời dần quang mây tạnh, Mộng Thiên Nguyệt cũng thu hồi các thanh đoản kiếm của mình, và ngồi điều tức trong vài phút thì mở mắt thở nhẹ một tiếng, lúc này Lâm Thần cũng đi tới và nói:" Chúc mừng nàng đã vượt qua lôi kiếp, đồng thời Thiên Thần Kiếm cũng từ lục phẩm linh khí đề thăng lên bát phẩm linh khí... "
Mộng Thiên Nguyệt ngạc nhiên xoay qua hướng nhìn vào Thiên Thần Kiếm đang lượn lờ xung quanh mình, tâm khẽ động nó rớt vào lòng bàn tay nàng, kích động không thôi, nói:" Quả nhiên bát phẩm linh khí, mà còn là thượng cấp nữa... "
Lâm Thần nhìn nàng khẽ mỉm cười, sau đó quay lưng đi về phía hang động, đem toàn bộ chiến lợi phẩm từ các cuộc chiến từ Đỗ Thạch Trường, Phong Lôi Các, Kim Cang Môn đến giờ, tổng cộng hơn trăm loại binh khí từ tam giai đến lục giai đủ loại khí giới, thảo dược các loại từ nhị phẩm đến thất phẩm tổng cộng hơn cả ngàn gốc khác nhau, ngoài ra còn các bảo vật khác nhau lên đến cả trăm, đồng vàng hơn cả chục triệu đồng, linh thạch không tính phẩm chất thì cả vạn khối chưa tính trước đó hắn đã sử dụng khá nhiều. Mộng Thiên Nguyệt đi vào thấy một tràng như trước mắt không khỏi kinh ngạc, cảm thán nói:" Quả thật cách làm giàu nhanh nhứt là đi ăn trộm mà..."
Lâm Thần cau có lộ vẻ không hài lòng nói:" Đây không phải là ăn trộm, mà là phí tổn thất, bọn chúng gieo quả nào thì gặt quả nấy, nàng giúp ta loại bớt những thứ không sử dụng tới, dù sao mang nhiều thứ không cần thiết rất chiếm chỗ. "
Mộng Thiên Nguyệt ngao ngán nhưng cũng giúp hắn một tay. Cả hai mất một canh giờ đem các thứ linh tinh phân loại ra, gồm có binh khí tổng cộng là một ngàn hai trăm món từ tam giai hạ cấp đến lục giai hạ phẩm, duy chỉ có một món lục giai thượng phẩm là cây thương hắn lấy từ Kim Cang Môn; thảo dược các loại hơn hai ngàn gốc khác nhau, đặc biệt trong đó có năm gốc thảo dược khiến Lâm Thần kích động không thôi, đó là hai gốc lục giai thượng phẩm dị thảo là Hoả Linh Thảo cùng Mộc Linh Thảo, trước đó hắn đã Kim Linh Thảo, Thuỷ Linh Thảo cùng Thổ Linh Thảo, bây giờ dược liệu chủ chính cho Ngũ Hành Linh Đan gom đầy đủ, ngoài ra hắn còn tìm được hai gốc thất giai hạ phẩm dị thảo Tinh Thần Linh Chi cùng với một gốc thất giai thượng phẩm Vạn Kiếp Lôi Mộc.

Tinh Thần Linh Chi là một loại dị thảo thuộc họ linh chi, sống tại nơi cao chót vót địa thế nguy hiểm, trải qua chục năm tới trăm năm thậm chí cả ngàn năm hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt mà hình thành, trước mắt Lâm Thần thấy cây linh chi này ít nhiều đã hơn ngàn năm là ít nhứt. Còn Vạn Kiếp Lôi Mộc là một dị mộc sinh trưởng tại một nơi thường xuyên có sấm sét đánh xuống và bản thân dị mộc này cũng phát ra các tia lôi điện khiến một sinh vật không dám tiến lợi gần.
Tinh Thần Linh Chi như cái tên của nó thì sau khi phục dụng liền có khả năng tăng trưởng hồn lực, khiến cho hồn lực càng tinh thuần, còn Vạn Kiếp Lôi Mộc thì rất phù hợp chế tạo các binh khí phẩm chất cao, bởi bản thân dị mộc này cứng rắn vô cùng kim loại bình thường không thể tác động lên nó, nó cũng không sợ lửa, muốn rèn giũa nó thành binh khí phải có đặc thù thủ pháp mới có thể chế tác.
Lâm Thần thu cả hai vào túi trữ vật, suy nghĩ gì đó, hắn lấy ra Xích Long Đỉnh ra đem toàn bộ binh khí thu được bỏ vào bên trong sau đó thúc dục hồn lực đem Hải Tâm Diễm bên trong đỉnh nung chảy toàn bộ hơn mấy ngàn binh khí, Mộng Thiên Nguyệt bên cạnh kinh ngạc, nhưng cũng im lặng bên cạnh đứng xem. Lâm Thần không ngừng tạo các thủ ấn khác nhau, khiến cho binh khí bên trong đỉnh không ngừng tan chảy rồi ngưng kết thành một khối, lúc này Lâm Thần mới mở miệng nói:" Chân Vũ Luyện Khí Quyết! Ngưng..."
Bên trong Xích Long Đỉnh, khối kim loại bắt đầu hình thành một cây thương dài gần hai mét, lúc này Lâm Thần mở bung nắp đỉnh ra, dùng hồn lực đem cây thương lơ lửng giữa không trung, hắn bắt đầu nhắm mắt ngưng thần bỗng nhiên mở trừng mắt ra, hồn lực tập trung vào ngón tay vẽ lên những kí tự hình thù kì hoặc tạo thành một đồ án nào đó, sau đó hắn đánh vào trên thân cây thương, một đạo rồi hai đạo, tới khi nó hình thành một trận đồ rồi ửng sáng lên rồi tắt liệm, Lâm Thần thu tay về cây thương bỗng nhiên rớt xuống cắm trên mặt đất, Mộng Thiên Nguyệt kinh ngạc đi lại gần cầm cây thương lên khẽ nhăn mặt chút xíu rồi nhẹ nhàng nhấc nó lên, múa vài vòng, liền nói:" Hảo thương, không nghĩ tới có thể khắc hoạ trận đồ lên binh khí... "
Lâm Thần thở phào nhẹ nhõm, sau đó trả lời nàng:" Không những lên binh khí mà còn lên cả đan dược, nàng tin không ?"
Mộng Thiên Nguyệt nghe xong thì im lặng một vài giây sau đó gật đầu :" Người khác thì ta không tin nhưng nếu như từ miệng ngươi nói thì ta tin."
Lâm Thần cười to vài tiếng liền nói :" Đan, Khí, Phù... Tam đại chức nghiệp này tuy nổi danh hơn Trận đạo nhưng không tránh khỏi sự liên quan mật thiết bên trong, hay cách nói đơn giản, tinh thông Trận đạo liền biết luyện khí, luyện đan, vẽ phù..."
Mộng Thiên Nguyệt kinh ngạc không thôi nhưng tỉ mỉ nghỉ lại thì quả thật nhưng lời Lâm Thần nói, trong [Kì Môn Độn Giáp] mà Lâm Thần truyền cho nàng mặc dù chỉ giải khai được đệ nhất thiên chương trong ba thiên chương thì đã có hơn trăm trận đồ án bổ trợ cho luyện đan, luyện khí, vẽ phù,... Mộng Thiên Nguyệt lúc này mới nghi hoặc hỏi:" Vậy những người như luyện đan sư, luyện khí sư, phù sư đều phải biết trận pháp chi đạo sao?"
Lâm Thần lắc đầu nói:" Không hẳn là như vậy, nhưng muốn đi xa hơn trong lĩnh vực bản thân muốn nghiên cứu thì phải dung nạp bách gia, không ngừng học hỏi mới có thể thành công... Đến cuối cùng, thì vạn đạo cũng quy nhất, trăm sông đổ về biển cả..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.