Lâm Thần nín thở không dám động đậy dù chỉ một cử chỉ nhỏ, hắn sợ kinh động tới Kình Thiên Côn Bằng kia. Còn về Xích Hải Giao Xà bị dính phải Thanh Văn Viêm Hoả, không ngừng bị thiêu đốt, nó vẫy vùng đau đớn trong tuyệt vọng, dù đang trong biển cả nhưng ngọn lửa xanh nhạt vẫn mạnh mẽ cháy không có dấu hiệu yếu kém trong trong môi trường nước, Kình Thiên Côn Bằng gầm vang lên sóng âm lan toả một một vùng trời như thanh âm của một rồng đang vẫy vùng trong đại dương, nó tích tụ một khối khí màu xanh dương nhạt trước miệng rồi phun về phía Giao Xà, một tiếng nổ vang lên, mặt nước biển sóng sánh hình thành một lốc xoáy trên biển cuốn trôi mọi thứ xung quanh vào trong nó.
Tầm độ, vài mươi phút trôi qua, mặt biển dần dần yên ổn trở lại, Lâm Thần đứng nấp từ xa thì kinh hải, toàn bộ xác của Xích Hải Giao Xà bị thiêu huỷ chỉ còn một viên pha lê lấp lánh màu đỏ hình lục giác, to gần nắm tay người lớn, đó tinh thạch của Xích Hải Giao Xà, Lâm Thần cảm thán thầm nghỉ:" Không nghĩ tới, con Hải Vương này lại ngưng kết ra vương giả phẩm chất tinh hạch... Đáng tiếc thật... "
Kình Thiên Côn Bằng toàn thân đang phát sáng ánh sáng xanh nhạt, vòng lửa xanh bao quanh, bỗng thu hồi uy thế lại khôi phục lại hình dạng ban đầu, nó bơi về phía tinh thạch rồi hả miệng nuốt chửng nó vào miệng, mắt khẽ liếc nhìn phía Lâm Thần sau tảng đá một lúc lâu rồi quay đi bơi thằng biến mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-don-dai-chua-te/830575/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.