Chương trước
Chương sau
Lãnh Phàm nhìn chiến lợi phẩm rất là cao hứng mặt dù thất bại trong chuyến đi này nhưng Lâm Thần lại đem về mười quyển Địa giai thượng phẩm cùng trung phẩm vũ kỹ khiến cho Thanh Vân Môn nội tình tăng thêm một bậc, phải biết Thanh Vân Môn tuy là đứng đầu Nam Huyền Châu nhưng Địa phẩm chỉ có hơn mười lăm, mười sáu quyển lại đa phần là hạ phẩm cấp thấp, trung phẩm thì lại tàn quyển, chưa kể lại có một trăm gốc tam phẩm thảo dược, nên khi nghe Lâm Thần yêu cầu hắn cao hứng gật đầu :"Ngươi nói đi!"
Lâm Thần gật đầu nói:" Ta muốn rút khỏi tông môn! "
Mộ Linh San cùng Lý Sơn kinh ngạc:" Cái gì !". Nhậm Doanh Doanh kế bên cũng khá bất ngờ nhưng nghỉ tới tràn cảnh ngày hôm đó, cô nàng bất đắc dĩ lắc đầu. Lãnh Phàm liền nghiêm mặt lại, nhìn vào hắn:" Ngươi nên suy nghĩ lại lời mình nói, xem như ta chưa nghe thấy gì, các ngươi mau lui xuống nghỉ ngơi, hôm nay tới đây thôi!". Nói xong Lãnh Phàm quay lưng tính rời đi.
Lâm Thần vẫn cương quyết trả lời:" Ý ta đã quyết, tuyệt không thay đổi. Mong chưởng môn thành toàn!"
Lý Sơn liền chạy lẹn bụm miệng Lâm Thần nói khẽ:" Ngươi điên rồi hay sao !"
Lâm Thần đẩy Lý Sơn ra không điếm sỉa tới Lý Sơn vẫn giọng nói không thay đổi hướng Lãnh Phàm trả lời:" Mong chưởng môn thành toàn!"
Lãnh Phàm nhìn Lâm Thần hít thật rồi nói:" Ngươi chắc chắn, không hối hận! Nếu như ngươi rời khỏi thì những cống hiến trước kia của ngươi cũng xoá bỏ và đồng thời sau này cũng không thể quay lại. Ngươi chắc chưa ?"
Lâm Thần liền gật đầu trả lời:" Đệ tử chắc chắn, tuyệt không hối hận! "
Lãnh Phàm lắc đầu thở dài:" Thôi được, ta thành toàn cho ngươi. Ngươi hãy tới Chấp Pháp Đường làm thủ tục xuất môn đi!"
Lý Sơn liền quay qua Lâm Thần nói rồi hướng Lãnh Phàm cúi đầu nói :" Không được, nếu ngươi muốn đi ta cũng ta cùng ngươi, chưởng môn ta cũng muốn xuất môn!"
Lâm Thần liền đi tới đấm vào mặt Lý Sơn rồi nói:" Ngươi điên rồi hay sao, ta rời tông môn là lí do của ta, ngươi hà tất phải theo ta!"
Lý Sơn quẹt máu trên miệng nói:" Chúng ta là huynh đệ, ngươi không ở tông môn thì ta cần gì phải ở đây, nên nhớ bản lĩnh của ta là do ngươi dạy, không có ngươi không có Lý Sơn ta ngày hôm nay, nên ngươi muốn đi ta cùng ngươi đi..."

Lâm Thần liền đứng người, Lý Sơn lại hướng Lãnh Phàm cầu xin, Lãnh Phàm thở dài ngước mặt lên trời liền đồng ý cho cả hai ý nguyện, rồi hắn bảo một vị trưởng lão thu dọn đồ đạc trên đất, quay qua bảo Nhậm Doanh Doanh ngày mai cho hắn một bản báo cáo chi tiết vụ việc, sau đó hắn bảo tất cả giải tán. Mộ Linh San lúc này đi tới nói:" Lâm Thần vì chuyện lần này mà ngươi muốn rời khỏi tông môn,đáng không ?"
Lâm Thần nhìn nàng lắc đầu nói:" Không phải, ta chỉ không muốn bị tông môn gò bó chậm ta phát triển nên mới rời đi,ngươi không cần khuyên ta!" rồi hắn nhìn sang Lý Sơn." Ngươi không hối hận chứ ?"
Lý Sơn cười to, vỗ mạnh vai Lâm Thần nói:" Ngươi không hối hận sao Lý Sơn ta hối hận, sau này Lý Sơn ta cùng ngươi lăn lộn giang hồ!"
Lâm Thần gật đầu, khoác vai Lý Sơn cười lớn, Mộ Linh San thấy vậy cười đành thôi vậy, nàng liền nói:" Chuyện lần này người đừng trách, Doanh Doanh, tỷ ấy cũng bất đắc dĩ mới..."
Lâm Thần lắc đầu nói:" Ta không trách nàng, bảo nàng ta không cần vì chuyện này mà áy náy!"
Mộ Linh San gật đầu, rồi nói:" Sau này gặp lại chúng ta vẫn là bằng hữu chứ ?"
Lâm Thần cười gật đầu :" Ờ, bằng hữu! "
Nói đoạn, Lâm Thần cùng Lý Sơn cũng chào tạm biệt Mộ Linh San hướng tới Chấp Pháp Đường làm các thủ đủ xuất môn. Mộ Linh San nhìn theo bóng Lâm Thần xa khuất dần, bản thân cũng rời đi. Nhìn từ xa, Nhậm Doanh Doanh thấy cả ba nói chuyện rất vui bản thân cũng muốn tham gia nhưng rồi lại thôi, bản thân cô nàng cũng lui đi lần cô quyết tâm bế quan đột phá Linh Vũ Cảnh, nếu không tuyệt không xuất quan. Lãnh Phàm nhìn từ xa trông thấy tất cả cũng bất đắc dĩ lắc đầu.
Lâm Thần cùng Lý Sơn sau khi tới Chấp Pháp Đường, thông cáo về việc xuất môn, trưởng lão đường giúp hai người các thủ tục, cả hai đều trả lại lệnh bài đệ tử, đồng thời cam kết sau này không được dùng danh nghĩ tông môn làm các việc thương thiên hại lý, cũng không lợi dụng danh tiếng tông môn mà mưu cầu chuộc lợi bản thân ảnh hưởng tới danh tiếng tông môn. Nếu làm trái cam kết, bị tông môn phát hiện sẽ bị truy sát cùng trời đất bể. Sau khi hoàn tất các cam kết, thủ tục cả hai đều đi ra tông môn, Lý Sơn có hơi luyến tiếc đứng nhìn từ cửa vào, Lâm Thần thấy vậy liền nói:" Thấy hối hận rồi sao ?"
Lý Sơn gượng cười lắc đầu :" Chỉ hơi luyến tiếc, dù gì cũng ở đây ba năm ít nhiều cũng có tình cảm với nó!"
Lâm Thần vỗ vai hắn:" Ngươi yên tâm, khi thực lực ngươi càng mạnh, ngươi sẽ càng phát hiện, Thanh Vân Môn nhỏ bé đến mức nào. Đi thôi!"
Lý Sơn gật đầu rồi đuổi theo Lâm Thần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.