Chương trước
Chương sau
Lâm Thần mĩm cười trả lời:" Nàng ta nữ nhân, những thứ này ta tự nhiên không keo kiệt!"
Mộng Thiên Nguyệt nghe vậy liền hơi đỏ mặt liền quay nơi khác, giận dỗi nói:" Ai là nữ nhân của ngươi cơ chứ !"
Lâm Thần lắc đầu liền bắt đi tới đầu mãng xà đồng thời mang cái thân thể thanh giao lấy ra, lúc này hắn bắt đầu thả Vô Tận Dung Hoả ra bao phủ hai thi thể yêu thú này mang lên không trung, lấy hồ lực bao phủ lấy tất cả, hai tay hắn bắt đầu tạo các ân chú khác nhau:" Chân Vũ Luyện Khí Quyết! Luyện "
Mộng Thiên Nguyệt ngạc nhiên :" Ngươi... ngươi còn biết luyện khí, Hồn vi đỉnh hoả vi lư... ngươi làm sao làm được? "
Lâm Thần không trả lời, hắn tập trung cao độ tinh luyện hai thi thể này, một canh giờ sau, xuất hiện hai loại chất lỏng một trắng một đỏ, màu đỏ là tinh huyết toàn thân của hai đại yêu, còn chất trắng là tinh hoa cốt cách của hai đai yêu. Tuy rằng hai đại yêu này tuy khác loại nhưng đều chung một loại huyết mạch giao xa mà ra nên có chô tương tự. Nhưng hắn tinh chế tách ra thành hai loại riêng biệt, hắn đem tinh huyết đựng vào hai lọ ngọc riêng biệt, hắn lại lấy ra bốn chiếc lọ khác và một viên tinh thạch màu đỏ. Bốn chiếc bình kia chính là đựng bên trong tiên thiên chi khí cùng cái kia hoả tinh thạch, vốn dĩ muốn nhờ những tiên thiên chi khí này đột phá Dung Linh Kỳ, nhưng không sau sự cố đó, cơ thể hắn đột phá Dung Linh Kỳ hoàn mỹ hơn so với [Hỗn Độn Chân Kinh] bên trong yêu cầu, thậm chí còn có tiền đề cho Ngưng Đan Kỳ điều kiện đột phá thành ra những thứ này đã trở nên vô dụng với hắn.
Nên lần này luyện khí hắn quyết định lấy năm loại tiên thiên chi khí này dung nhập bên luyện khí. Hắn bắt đầu giải khai toàn bộ phong ấn bên trên bốn chiếc bình, đồng thời phân ra một tia hồn lực trích xuất tiên thiên chi khí hảo thuộc tính của hoả tinh thạch. Ngũ hành tiên thiên chi khí cùng với tinh hoa cốt phách của hai đại yêu bắt đầu dung nhập bên trong dưới sự áp chế của Vô Tận Dung Hoả và [Chân Vũ Luyện Khí Quyết] diệu dụng pháp quyết mà hoàn mỹ dung hợp vào trong.
Mộng Thiên Nguyệt hai mắt theo dõi từng cử chỉ hành động của Lâm Thần, càng đi cùng hắn kề cạnh nàng lại phát hiện thiếu niên trước mặt sâu không thể thấy đáy, thiên phú yêu nghiệt không thua cạnh gì nàng, bỗng nàng nghỉ có một người như vậy làm đạo lữ cũng không phải điều xấu, huống chi nhan sắc hắn cũng khá là tiêu soái so với các thần tử, thiêu kiêu của các tông môn khác, nghỉ tới đây nàng liền đỏ mặt, lắc đầu:" Ngươi đang nghỉ cái gì vậy, Thiên Nguyệt, không được, không được mình được nghỉ lung tung ..."
Lúc này phía Lâm Thần bắt đầu tay không ngừng bắt ấn những pháp quyết kì lạ dung nhập vào bên trong hoả đỉnh. Cứ như thế sau hơn hai ba canh giờ thì hắn luyện khi hoàn thành, là hai chiếc nhẫn một trắng một đen, trên hai chiếc nhẫn đều đều có hoạ tiết long phượng hí châu. Nhưng chưa dừng ở đó, hai chiếc nhẫn vẫn bị hồn lực làm lơ lửng trên không, Lâm Thần hít thật sâu tay liền không ngừng biến ảo các loại thủ pháp ấn chú khác nhau, miệng lẫm nhẩm chú thuật:

- Thiên Địa Huyền Hoàng nghe theo ta mệnh lệnh, lấy ta làm trung tâm ngưng tụ thiên địa tinh hoa... Luyện Khí Tối Cường Bí Thuật! Thiên Địa Thần Văn... Ngưng!
Bỗng từ đâu một cơn gió nổi lên như bão tố bao quanh toàn thân của Lâm Thần, lúc này giữa trán hắn xuất hiện một ngọn lửa màu đỏ hồng cháy sáng, ngón trỏ hắn đung đưa từng chút một chậm rãi như vẽ một đồ án nào đó, cuối cùng ngưng tụ ra một kí tự hình thù kì dị như trăng khuyết, cũng mặt trời hình dạng,hắn đung đẩy kí tự dung nhập bên trong chiếc nhẫn màu trăng, hình mặt trời và chiếc nhẫn màu đen. Chiếc nhẫn bỗng run rẩy rồi rớt xuống tay hắn bên trong, lập tức hình ảnh hoả diễm giữa trán vụt tắt, toàn thân hắn ngã nhào xuống đất, vừa rồi hắn thiêu đốt hồn lực miễn cưỡng ngưng tụ ra hai đồ án Thiên Địa Thần Văn.
Thiên Địa Thần Văn chính là thiên địa ngưng tụ bên trong tinh hoa dạng đồ án mà hiển hoá. Uy lực của nó manh hay yếu tuỳ thuộc vào người sử dụng, chỉ có thần linh cấp bậc trở lên mới có thể ngưng tụ thân văn giữa thiên địa, mà Lâm Thần vì muốn ngưng tụ thần văn không ngại thiêu đốt linh hồn cùng tuổi thọ bản thân cưỡng chế ngưng tụ hai đạo thần văn. Tuy thành công ngưng tu nhưng chỉ tàn khuyết chứ không phải chân chính thiên địa thần văn..
Mộng Thiên Nguyệt thấy cảnh tượng như vậy liền tới đỡ hắn, tuy không biết nguyên nhân bên trong nhưng cô nàng phát hiện sinh mệnh lực của Lâm Thần đang suy yếu, lúc này cô nàng lấy trong túi ra một bình ngọc sứ đổ ra một viên dăn màu đỏ lấp lánh bỏ miệng Lâm Thần. Lập tức sinh cơ bàn bạc từ đan dược chảy khắp người hắn, Lâm Thần dần dần tỉnh lại, Mộng Thiên Nguyệt la lớn trách hắn:" Ngươi vừa làm hành động ngu ngốc vì vậy, có biết ngươi làm ta lo lắng lắm không hả ?"
Lâm Thần nằm trong vòng tay Mộng Thiên Nguyệt liền nở miệng cười nói:" Nàng lo lắm cho ta ?"
Thấy vậy, cô nàng liền buông tay vứt Lâm Thần xuống đất đứng dậy nói:" Ai thèm quan tâm nhà ngươi cơ chứ!? "
" Ui da" Lâm Thần nhất thời đau đớn kêu lên, Mộng Thiên Nguyệt thấy vậy liền hỏi han hắn, Lâm Thần nắm tay nàng:" Vậy mà bảo không không lo lắng sao ?"
"Lưu manh" Mộng Thiên Nguyệt đỏ mặt nói, lúc này Lâm Thần lấy chiếc nhẫn trắng đặt nàng nơi tay." Đây là... Thứ ngươi luyện chế lúc này a !"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.