Chương trước
Chương sau
Năm ngày phi hành trên thuyền, Lâm Thần đều bế quan tu luyện, Lý Sơn được sắp cùng phòng với hắn còn bó tay chào thua tên cuồng si tu luyện của hắn, ngoài việc ba bữa hằng ngày đều phải nhờ Lý Sơn nhắc nhở ra thì nếu không nhắc hắn cũng bõ bữa, nhiều lần Mộ Linh San tìm tới hắn, Lý Sơn đều bảo hắn đang tu luyện không tiện làm phiền, một hai lần thì không nói thậm chí suốt ba ngày liền tìm hắn đều bế quan, thậm chí còn mắng Lý Sơn làm phiền hắn thanh tu. Bất lực, Lý Sơn mặc hắn tu luyện. Trong năm ngày phi hành, ngày thứ tư, Nhậm Doanh Doanh có triệu tập mọi người lại bàn bạc chiến lược cụ thể nhưng Lâm Thần từ chối tham dự, còn nhờ Lý Sơn chuyển lời sau khi tiến tới Sa Mạc Thần Cung hắn sẽ tự li khai hoạt động một mình, nên không cần phải tính hắn vào kế hoạch.
Nhậm Doanh Doanh nghe xong liền muốn phát cáu, muốn tới tìm tới cửa hỏi cho ra lẻ nhưng Lý Sơn liền nói hắn đang trong giai đoạn tu luyện quan trọng không thể ngắt quãng, bất lực Nhậm Doanh Doanh cũng không màng tới hắn nữa mà tiếp tục cùng mọi người thảo luận, Lý Sơn cũng thở phào nhẹ nhõm may mà cô nàng không nổi sung lên làm thật. Mộ Linh San nghe thế cũng ngao ngán bất lực nhưng trong lòng cô nành cũng có một chút hâm mộ hắn.
Lúc này, Lâm Thần cũng đã đạt số lượng chu thiên ngoài một trăm năm mươi, từ sau khi đạt tới một trăm lẻ tám chu thiên bên trong việc tăng lên một vòng tuần hoàn chu thiên khá mất nhiều thời gian và tinh lực, nhưng cũng may dưới tác động của kim săc quyển trục không ngừng toả ra một ít hào quang kim sắc giúp hắn trùng kích các vòng chu thiên, đồng thời hào quang kim sắc cũng giúp hắn tôi luyện hồn lực, lúc này Hồn Thai cũng trở nên lớn hơn một vòng, tương đương đạt tới tam phẩm đỉnh phong hồn cảnh.
Năm ngày cứ thế trôi qua, phi thuyền cũng bay qua địa phận của Nam Huyền Châu lúc này đã đi tới Sa Mạc Vô Tận đang đi tới trung tâm. Tần Hàn cùng Từ Nam trưởng lão đang đứng trên boong thuyền hô to:
- Các đệ tử hãy chuẩn bị, chúng ta sắp tới đích, mau ra boong tàu tập trung!
Luc này Lâm Thần cũng sớm đình chỉ tu luyện, vì hắn cảm nhận nhiệt độ không khí tăng cao chứng tỏ đã tới Sa Mạc Vô Tận, có cố gắng cũng không tăng thêm được nên dứt khoát ra ngoài, lúc này hắn đã đạt tới một trăm chín mươi chín tiểu chu thiên thì cùng lúc nghe tiếng triệu tập của Từ trưởng lão. Hắn cũng như mọi người đi ra boong tàu tập trung.
Mộ Linh San đi tới: " Cuối cùng người cũng chịu ló đầu ra, sớm nghỉ ngươi sẽ tiếp tục luyện nữa chớ, nếu thật vậy, ta sẽ tới xách ngươi ra a! "
Lâm Thần mĩm cười lắc đầu không trả lời, lúc này Hàn Nguyên bên cạnh nói: " Con rùa rụt cổ ta tưởng ngươi sẽ tiếp tục trong mai rùa của ngươi suốt cuộc hành trình luôn chứ ! "
Lâm Thần gật đầu nói: " Nếu không phải loại cẩu nào đó oăng oẳng đâu đó, thật tình suýt chút nữa ta không nghe tiếng của Từ trưởng lão, may trời cho ta thính lực hơn người nên không bị a cẩu a mao loạn nhiễu... "
Hàn Nguyên tức giận, nhưng Diệp Thanh Tuyền đi tới bảo hắn hạ hoả nên không vị trưởng lão kia không ngại tống khứ cả hai đâu. Hàn Nguyên nuốt cục tức vào trong, quay mặc bỏ đi. Mộ Linh San đứng kế bên tay che miệng mĩm cười nói:"Trình độ khẩu nghiệp của ngươi cũng lợi hại quá nhỉ ?"
Lâm Thần mĩm cười :" Quá khen! "

Lúc này, Nhậm Doanh Doanh cũng đi tới bên cạnh nói:"Lâm Thần, trước đó ngươi nói tự bản thân hành động, không biết đúng hay không ?"
Lâm Thần nhìn cô gật đầu trả lời:" Không sai, các ngươi không cần quản ta, ta tự biết bản thân làm gì ?!"
Nhậm Doanh Doanh lúc này nhìn vào mắt hắn, thấy sự nghiêm túc trong đó thở dài nói:" Nếu vậy, sau khi kết thúc nhiệm vụ ngươi sẽ không được phân phối phần thưởng, ngươi cam tâm không ?"
Lâm Thần gật đầu đồng ý, Lý Sơn tính cùng chỗ sinh hoạt với Lâm Thần, nhưng hắn từ chối thẳng thừng kiên quyết không đồng ý, bất đắc dĩ Lý Sơn đành nghe theo, Nhậm Doanh Doanh liền đi tới Tần Hàn nói gì đó, xong lão ta tuyên bố xoá tên Lâm Thần ra khỏi danh sách lần này nhưng vẫn cho hắn tiến vào di tích danh ngạch bên trong. Lâm Thần cúi đầu cảm ơn trưởng lão và Nhậm Doanh Doanh.
Lúc này, phi thuyền cũng tới trung tâm sa mạc phạm vi,đồng thời xung quanh cũng có rất nhiều phi thuyền đang neo đậu, bọn họ thuộc các thế lực khác nhau từ nhất đẳng đến tứ đẳng, thậm chí có một vài thế lực ngũ đẳng cũng tham dự.Lúc này, trên trời bỗng xuất vết nứt, vứt nứt đỗ vỡ về sau một khối tinh cầu khổng lồ xuất hiện, bên trong đồng dạng xuất hiện mảnh đất, không sai đó chính là Sạc Mạc Thần Cung di tich, nó đã xuất thế.
Tần trưởng lão tuyên bố : " Các đệ tử nghe rõ, cầm lấy lệnh bài tiến vào trong, hành sự cẩn thận, Sa Mạc Thần Cung sẽ tồn tại bảy ngày thời gian, ta hi vọng các ngươi đội ngũ toàn bộ trở về ! Nào bắt đầu đi "
" Rõ! " Các đệ tử hò hét lên, rồi nhảy từ boong tàu. Lúc này riêng chỉ Lâm Thần chưa có bất kỳ hành động gì, Hàn Nguyên đi qua liền âm thầm nói:" Ngươi tốt nhất trốn cho kĩ, nếu không thì... haha"
Lâm Thần cũng đáp lại:" Ngươi cũng nên rửa cổ sẵn đi a"
Hàn Nguyên nhếch môi khinh bỉ rồi bỏ đi, Nhậm Doanh Doanh cũng chuẩn bị đi nhìn về phía Lâm Thần tính nói gì đó nhưng rồi lại thôi bản thân mình cũng tiến về di tích. Còn lại chỉ còn Lý Sơn cùng Mộ Linh San, lúc này nàng mới nói:" Ngươi cũng phải cẩn thận! " rồi hướng di tích nhóm người mà đi, Lý Sơn đồng dạng cũng hướng nhóm người mà theo đi.
Lúc này,các nhóm đệ tử của các thế lực khác đồng thời cũng tiến vào di tích. Lâm Thần an tĩnh tinh thần một lúc rồi, nháy mắt dùng [Du Bộ] tiến vào di tích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.