Chương trước
Chương sau
Lâm Thần thấy vậy cũng ko hề tranh né, đưa tay vận kình lực tiếp đòn của Lý Sơn:" Phá "

Hai cú đấm va chạm nhau, tạo ra song xung kích ra xung quanh khiến những người xung quanh phải thối lui chục bước thậm chí 2 vị đã bước Thánh Vũ Cảnh là Thiên Can Địa Tạng cũng phải thối lui vài bước, Mộng Bá Vương trầm trồ khen ngợi nói:" Lực lượng nhục thân của hai người này rất mạnh, ko kém gì Thánh Vũ Cảnh thể tu giả là bao."

Mộng Vô Kỵ đồng ý gật đầu, bản thân hắn cũng là thể tu giả, nhưng nếu so chiêu thuần túy thì chưa biết mèo nào cắn miểu nào. Mộng Thanh Dương cung Dương Tuyết Vân bên cạnh cũng bị khí thể hai người làm chấn nhiếp, may mà hai vị tôn sứ đã tạo khí trường giảm sóng xung kích, Mộng Thiên Nguyệt bên cạnh thì dửng dưng bới hồn lực của nàng đã tạo ra cản lại. Những tán tu cung võ giả trong quán cũng bị khí lực của 2 người làm trấn kinh, một số võ giả ko chịu được lập tức xỉu ngay tại chỗ. Lâm Thần mĩm cười nói:" Hảo kình lực, nhưng vẫn chưa đủ... Phá!"

Hắn hét lên một tầng kình lực nữa bộc phát đánh lui Ly Sơn khiến hắn phải lui năm mười bước mới dừng lại, hắn mĩm cười nhìn Lâm Thần:" Chết tiệt... Huynh đệ ngươi mạnh hơn rồi "

Sau đó hai người cười phá lên sau đó cả hai tiến tới bắt tay nhau, lúc này mọi người đứng như trời chòng ko hiểu chuyện gì đang xảy ra, lúc này thiếu nữ trong phái đoàn đi tới phía hai người, nàng vội quỳ xuống một chân chắp tay hành lễ với Lâm Thần:" Thị nữ Lâm Chi, tham kiến thiếu chủ !"

Lâm Thần đẩy Lý Sơn ra sau đó gật đầu ,dùng hồn lực đỡ nàng dậy, gật đầu nói:" Ko tệ, ko tệ nhanh như vậy đã đạt tới Huyền Vũ Cảnh đỉnh phong, ngưng tụ ra Nguyên Đan Thiên Giai thất tinh"

Lâm Chi e thẹn mĩm cười nói:" Tất cả đều do thiếu chủ ban tặng, may mắn ko làm nhục mệnh!"

Mộng Thiên Nguyệt từ xa trông thấy tất cả cũng vô cùng ngạc nhiên, mấy năm trước khi giao đấu tại Ngũ Châu đại hội, thực lực của Lý Sơn nàng đã thử qa một phen, lực phòng ngự thân thể hắn rất cao, nếu ko phải hắn vì một lí do nào đó tự động đầu hàng thì nàng với hắn nhất định phải trải qa một phen khổ chiến, vốn nàng ko hiểu vì sao hắn làm như vậy nay thấy biểu hiện của hắn cùng Lâm Thần thì nàng cũng hiểu lí do bên trong, nhưng nàng cũng ngạc nhiên một phần kẻ có thực lực mạnh mẽ như vậy là người qen Lâm Thần.

Trong lúc cả đám đang trò chuyện thì bên ngoài một chiếc phi toa hình một chiếc thuyền lớn bay tới, Dương Tuyết Vân thấy vậy liền nói:" Là phi thuyền của Vũ Thần Tông, ko ngờ tên kia cũng tới ?"

Mộng thiên Nguyệt nhìn theo tiếng nói của nàng, hai mắt khẽ nheo lại tỏ vẻ khó chịu, Lâm Thần thấy vậy liền nhìn theo hướng mắt nàng hỏi:" Nàng biết hắn ta ? "

Mộng Thiên Nguyệt gật đầu, chán ghéc trả lời:" Thiếu chủ Vũ Thần Tông, Lộ Thanh..."

Lâm Thần ngạc nhiên, Dương Tuyết Vân thấy vậy liền giải thích:" Lộ Thanh là thiếu tông chủ cũng là con trai của tông chủ Vũ Thần Tông, Lộ Viêm , là một thiên tài xuất sắc, mang thể chất Hỏa Đức Thần Thể, nhưng tính cách có hơi kì quặc, la tên thiểm cẩu của Nguyệt Nguyệt nhà này và gây ra ko ít phiền phức..."

Lâm Thần nghe xong sắc mặt ko mấy là tốt, Thiên Nguyệt thấy vậy liền nói:" Chàng ko phải như vậy, tên Lộ Thanh ăn ko ít qả đắng từ ta nhưng chứng nào tật nấy "

Lâm Thần nghe xong tâm niệm khẽ động, Dạ Nguyệt từ trong cơ thể hiện hóa ra phóng thẳng về phía phi thuyền của Vũ Thần Tông. Khi Dạ Nguyệt lao tới phi toa của Vũ Thần Tông thì bị trận phát bảo vệ của phi toa chặn lại, đồng thời cũng làm kinh động người trên phi toa. Một lão giả gằn giọng hét lên:" Kẻ nào dám tấn công phi toa của Vũ Thần Tông taa"

" Ngạo Thế Cửu Kiếm! Nhất Kiếm Tuyệt Trần..." Lâm Thần phía dưới hét lên.

Dạ Nguyệt Kiếm bỗng được bao phủ một luồng kiếm khí lấy đà từ xa đâm thẳng một đường phá vỡ lớp hàng rào bao bọc xung quanh phi toa, tên lão giả trên phi toa thấy tất cả hắn cũng nhìn ra phương hướng của tiếng hét, hắn nhảy lên ko trung tung một chưởng về phía Lâm Thần giọng tức giận:" Dám tấn công phi toa của Vũ Thần Tông ta, tìm chết! "

Lâm thần mặt thản nhiên ko tránh né, tính chuẩn bị tiếp chiêu thì Lý Sơn đã đứng trước hắn chắn lại , vận chuyển khí lực, cánh tay hắn xuất hiện một lớp vảy màu xanh hơi ngã vàng:" Trùng Thiên Bá Thể Quyết!!! Phá "

Hắn tung một quyền cản chở chưởng pháp, trong nháy mắt, quyền của Lý Sơn đã đánh nát chưởng của lão giả kia, hắn ngạc nhiên nói:" Thể tu vũ giả... Lại còn là Thiên Vũ Cảnh! "

Lý Sơn hung hăn nhìn lão giả phía trên dùng tay qẹt vệt máu trên miệng nói:'' Lão già này tu vi Tôn Vũ Cảnh đỉnh phong, xem ra khó nhằn a!"

Miệng nói vậy nhưng chiến ý trong người hắn lại phừng phừng, Lâm Thần thấy vậy liền cản nói:" Chuyện này để ta, chỉ là một Tôn Vũ Cảnh sắp xuống mộ, ta lại quan tâm... "

Lão giả kia nghe lời 2 tiểu bối tu vi Thiên Vũ Cảnh nói như vậy tức giận liền nói:" Bổn tôn Thiên Hoả Tôn giả, trước nay chưa từng chịu sự khinh nhờn như vậy, xem ra hôm nay các ngươi khó thoát... Xem chiêu, Thiên Hoả Phần Thiên "

Lập tức hắn vận kình lực hoá thành một hoả chưởng lao xuống hai người, Lâm Thần nhếch mép cười nói:'' Ngọn lửa tàn này mà đòi phần thiên, không biết lượng sức"_ xong hắn qay qua nói với Lý Sơn_" Huynh đệ, nhiều năm không gặp hôm nay biểu diễn một quyền này xem ngươi ngộ được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu."

Lý Sơn gật đầu sau đó nghiêm túc nhìn Lâm Thần, lúc này phía bên kia Lâm Thần đã tụ lực vào nắm đấm và nói:" Một quyền này của ta có thể phá vạn vật, mở ra thiên môn... Khai Thiên Quyền "

Một quyền đầy uy lực được phát ra vô cung uy mãnh và bá khí ngập tràn như mở ra một vùng trời mới, đây là một trong tam chiêu vô danh kỹ lúc trước của Lâm Thần từng sử dụng, Lý Sơn nghiêm túc quan sát cách ra đòn của Lâm Thần, hắn đã ghi nhớ cách thức sử dụng nhưng vẫn còn lấn cấn gì đó trong lòng, bên cạnh đó Mộng Thiên Nguyệt cũng cảm nhận được ý cảnh bên trong quyền pháp nhưng nàng không đi lãnh ngộ bởi nó không phải đạo nàng theo đuổi, bản tính nàng trước giờ vẫn vậy không đi tranh giành những thứ không thuộc về mình, cũng không cưỡng cầu những thứ mình không phải mình muốn. Nhưng bên cạnh hai lão giả Thánh Vũ Cảnh cũng cảm nhận được ý cảnh bên trong, trong phút chốc cũng trâm mặc.

Khai Thiên Quyền là quyền nâng cấp của Khai Sơn Quyền, khi sức lực con người đã đủ dời non lấp biển thì cũng là lúc tự mở ra vùng trời mới. Quyền vừa xuất ra mang cỗ khí thế kinh thiên, 2 lão giả Tôn Vũ Cảnh cả kinh không dám khinh thường liền vận chuyển toàn bộ khí lực tạo màn chắn, Lộ Thanh trên phi toa cũng tỏ vẻ kinh hãi vội ra lệnh bỏ tàu thoát thân.

Khi quyền pháp va chạm với màn chắn không tới 3s liền xuất hiện vết nứt, không tới 5s thì bị vỡ hoàn toàn, quyền lực đè ép 2 lão giả Tôn Vũ Cảnh xuống mặt đất tạo thành một hố sâu, Lâm Thần nhìn qua Lý Sơn hỏi:" Nhìn rõ chưa ?"

Lý Sơn gật đầu nói:'' Rõ nhưng vẫn không hiểu ý bên trong ."

Lâm Thần nhếch mép cười, vỗ vai hắn nói:" Không sao, lực khai thiên không phải con người muốn là được, tâm cao khí ngạo lực phát một điểm, tuyệt ko quay đầu."

Lý Sơn nghe xong suy nghĩ gì đó, Lâm Thần không để ý tới nữa hắn nữa, lúc này Lộ Thanh đứng trên không nhìn xuống nói:" Ngươi dám đả thương người và phi toa của Vũ Thần Tông, ngươi thành công chọc giận ta... Tất cả nghe đây, ở đây kẻ nào giết được tên này, ta đại diện cho Vũ Thần Tông sẽ đáp ứng một yêu cầu của kẻ đó !"

Mộng Thiên Nguyệt nghe xong tức giận tính lên tiếng nói thì bị Lâm Thần cản lại, nói:'' Kẻ nào dám lên ta không ngại cho kẻ đó đi đầu thai chuyển kiếp sớm."

Dứt lời, hắn phóng thích ra hồn lực cửu phẩm đỉnh phong của mình ra đe doạ bàn chúng thiên hạ, uy áp khiến cho một vài kẻ chùn bước, thấy miếng bánh không dễ ăn đành phải ngậm ngùi bỏ qua.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.