Mộng Thiên Nguyệt khẽ mĩm cười nghĩ:" Đến phút cuối vẫn nhờ ngươi..."
Đạm Đài Kính không biết lai lịch của Huyết Anh cũng chưa từng gặp nó, hắn quay qua nhìn Thiên Nguyệt nói:" Mộng tiểu thư, người biết thứ tà vật kia ?"
Mộng Thiên Nguyệt liền tỏ vẻ không biết, lắc đầu nói:" Bản thân ta cũng không biết, nhưng may mà nó không hề có ý thù địch với chúng ta, nếu không ta thật sự không biết đối phó thế nào ?"
Đạm Đài Kính liền đồng ý gật đầu, quả thật nếu thứ tà dị kia quay hướng hắn tấn công, hắn nghỉ một hồi rồi thở dài dù hắn có làm gì cũng không thể đối phó thứ đó. Không nghỉ ngợi nhiều hắn cùng Mộng Thiên Nguyệt đi tới bên cạnh Tư Mã Ngưng Hương đang yếu ớt nhìn về phía họ, khi cả hai cùng đến, thì nàng liền thi hành lễ nhưng Thiên Nguyệt nhanh vội ngăn lại, cả hai trò chuyện đôi ba câu thì tạm nắm tình hình xung quanh, nàng nhìn xung quanh trang viên sau đó dùng hồn lực lan toả ra xung quanh, lúc này hồn lực tiêu hao của nàng đã khôi phục sáu bảy thành, Đạm Đài Kính cũng cảm nhận được sóng linh hồn quét qua ngang người, thầm kinh hãi:"Linh hồn lực lượng thực mạnh mẽ, ít nhất cũng đạt tới cửu phẩm, nếu như không phải có Thanh Đồng Thiên Nhãn, thật nghỉ là do ả lão yêu sống ngàn năm đoạt xá."
Một lúc sau, nàng thu hồi hồn lực khẽ lắc đầu thở dài nói:" Ta đã quét toàn bộ trang viên, ngoài chúng ta dường như tây cả đều chết hết."
Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-don-dai-chua-te/2313837/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.