Ánh đèn quán bar biến ảo khó lường, lắc lư khiến con người ta hoa mắt.
Phó Ngôn Trí ngồi ở một góc sô pha, khí chất thanh lãnh cùng với bầu không khí của quán bar cách xa nhau cách cả vạn dặm.
Trên sân khấu ca hát nhảy múa, tiếng nhạc Rock N Roll khiến người ta đau đầu.
Anh đưa tay nhéo nhéo xương lông mày, có cảm giác muốn nhanh chóng rời đi.
Lâm Hạo Nhiên nhìn anh như vậy, bất mãn hỏi: "Bác sĩ Phó, cậu sao vậy?"
Anh ta chế nhạo nói: "Đến quán bar thôi cũng làm cậu khó chịu thế hả?"
Phó Ngôn Trí lạnh lùng lườm anh ta, cũng không nhiều lời.
Lâm Hạo Nhiên bị anh nhìn, không hiểu sao bỗng nhiên có cảm giác chột dạ.
Anh ta đưa tay sờ sờ chóp mũi, "Chậc" một tiếng: "Dù sao hôm nay cũng là sinh nhật tôi, cậu cho tôi chút mặt mũi không được sao?"
Phó Ngôn Trí "Ừ" một tiếng, cũng không nói tiếp nữa.
Hôm nay là sinh nhật Lâm Hạo Nhiên, trước đó la hét đi làm mệt muốn chết rồi, sinh nhật nhất định phải tìm một chỗ buông lỏng một chút.
Ai ngờ, cuối cùng lại chọn một quán bar như thế này. . truyentop.net
Đồng nghiệp bên cạnh nghe hai người nói chuyện, nở nụ cười: "Bác sĩ Lâm, anh đừng làm khó bác sĩ Phó của chúng ta."
Lâm Hạo Nhiên bất mãn nhướng mày: "Tôi đâu có khó xử cậu ta?"
Nghe vậy, đồng nghiệp chế nhạo nói: "Tới quán bar chính là làm khó bác sĩ Phó rồi, so với quán bar, khẳng định bác sĩ Phó càng muốn ở nhà đọc sách Y học, mà trước đó bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-doi/218808/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.