Ý cười trên mặt cô rõ ràng, đồng tử sóng sáng, xinh đẹp sáng rực. 
Người vừa đến, hành lang tĩnh mịch trong vô tình dường như có thêm ánh sáng. 
Lời nói của cô rõ ràng mang ý trêu ghẹo, nhưng giọng nói lại rất mềm mại, khiến Phó Ngôn Trí theo bản năng hơi ngẩn ra. 
Anh còn chưa kịp phản ứng lại, thì bé gái quay đầu nhìn cô, chớp chớp mắt hỏi: "Anh ơi, chị ấy là ai thế ạ?" 
Phó Ngôn Trí hơi ngừng, thấp giọng nói: "Bạn của anh." 
Tiểu Manh ngoan ngoãn gật gật đầu, chỉ vào Quý Thanh Ảnh nói: "Chị ấy xinh đẹp cực luôn." 
Cô bé nở nụ cười, hai lúm đồng tiền bên má hiện lên: "Đẹp giống anh trai bác sĩ ấy." 
Quý Thanh Ảnh không nhịn được, bật cười. 
Cô bước lên phía trước, lúc đi đến trước mặt hai người thì khom lưng ngồi xổm xuống, duỗi tay xoa đầu cô bé: "Ngoan quá, em cũng xinh lắm." 
Tiểu Manh gật đầu: "Anh trai cũng bảo em ngoan." 
Khóe môi Quý Thanh Ảnh ngậm ý cười nhìn Phó Ngôn Trí. 
"Là cô bé ạ?" 
Ý cô là người bạn nhỏ cho anh kẹo. 
Phó Ngôn Trí gật đầu. 
Quý Thanh Ảnh và bé gái giống như vừa gặp đã quen. 
Cô lớn lên xinh đẹp, trẻ con đều thích mấy chị gái xinh đẹp, hơn nữa tính cách cô dịu dàng, không có người nào không thích cô. 
Không lâu sau, mẹ của đứa bé sau khi bận rộn xong mọi chuyện đến đây. 
Nói lời cảm ơn hai người xong thì dẫn cô bé về phòng bệnh. 
Người đi rồi, hai người mới có thời gian nói chuyện. 
Phó Ngôn Trí rũ mắt nhìn cô: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-doi/1137063/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.