*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cửa mở ra.
Phó Ngôn Trí mặc quần áo ở nhà xuất hiện.
Nửa tháng không gặp, không biết là do Quý Thanh Ảnh "người tình trong mắt hóa Tây Thi" hay là vốn đã thế, mà cô cảm thấy người đàn ông trước mặt đẹp trai vô cùng.
Quý Thanh Ảnh vừa tắm rửa xong, trên người còn lưu lại mùi của dầu gội và sữa tắm.
Không phải vị hoa nhài lúc trước, mà là mùi nước mật đào, trong không khí tản ra vị ngọt.
Cô rũ mi yếu ớt cười với anh: "Phó Ngôn Trí, đã lâu không gặp."
Phó Ngôn Trí rũ mắt, nghiêng người.
Quý Thanh Ảnh đi theo vào.
Nhà anh vẫn như lúc trước, quạnh quẽ như cũ.
Vào trong phòng, Quý Thanh Ảnh liền gửi thấy mùi hoa. Mắt cô sáng rực lên quay đầu nhìn về người đàn ông đang đóng cửa: "Hoa nở rồi ạ?"
"Ừ."
Phó Ngôn Trí cũng có chút ngoài ý muốn. Sáng nay sau khi tan tầm về nhà, anh cứ theo lẽ thường đến ban công tưới nước, lúc này mới phát hiện, hai chậu hoa nhài kia đột nhiên nở rồi.
Quý Thanh Ảnh nhướng mày, ngạc nhiên nói: "Em đi xem một chút nhé?"
Phó Ngôn Trí gật đầu.
Cô nhanh chóng bước tới ban công, ban công của Phó Ngôn Trí có nhiều hơi thở sinh hoạt hơn trong phòng khách.
Trong góc có một giàn trồng hoa màu đen, trên đó là màu xanh lục của dải thực vật.
Có cây tiên nhân cầu*, cây thân bò các loại.
*Tiên nhân cầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-doi/1137059/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.