Ngày đi đến khu Nam của tiểu đảo, cực hiếm mới được nhìn thấy Hòa An mặc chính phục, áo sơ mi cùng âu phục đen và quần tây dài, chỉ là tay áo sơ mi được vén đến khuỷu tay, móc gài không chặt, nút áo còn thả mở hai ba nút đầu, sáng sớm tinh mơ mua xong bữa sáng thì ngồi trong nhà bếp nhai kẹo sữa.
Bối Chỉ Ý cầm chén cháo gạo kê húp bèn lén lút liếc mắt nhìn Hòa An một cái, Hòa An nom vô cùng ngoan ngoãn mở thêm một nút áo nữa, nhếch miệng nhìn cô.
……
Cô cảm thấy da mặt mình ngày một dày lên rồi, điển hình là lúc này không bị nghẹn nữa, đã vậy còn thừa dịp anh mở nút áo, tận dụng ít ỏi thời gian ngắm một cái.
Lần này cuối cùng cũng bị nghẹn rồi, ho khan một trận.
“Lần sau mà có muốn nhìn thì cứ nói thẳng, cởi hết cho em cũng được.” Đêm qua bị đụng trúng vảy ngược nên sáng sớm Hòa An đã phải dậy rồi, miệng toàn vị kẹo sữa.
“……Cô gái ông đây thích còn là trẻ vị thành niên đấy, hai vị có còn là người không thế hả?” Itani tức đến nghiến răng nghiến lợi.
“Giữa trưa hôm nay nhà đầu tư đến nhớ mang đồ cho đàng hoàng, trong phòng anh có keo xịt tóc đấy.” Victor lải nhải như một bà mẹ già, “Cần mặt mũi thì vẫn phải có, dù sao thì em cũng xem như non nửa nhà đầu tư rồi, đừng có như thằng lưu manh thế kia.”
Tâm trạng của Victor rất tốt, rốt cuộc cũng đã tận hưởng loại cảm giác đã phó thác Hòa An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-dao-ke-tiep/1820476/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.