Sự thật chứng minh rằng, Hòa An vô cùng hiểu rõ hải đảo nhiệt đới này, trong gian phòng của Bối Chỉ Ý quả thật có một cái ổ rắn.
Hơn nữa cái con rắn trong ngăn kéo kia không những là rắn mẹ, mà còn là con rắn mẹ đang mang thai.
“Chắc là vì trong phòng của Miss Bối mát mẻ đấy.” Một tay Victor bắt lấy con rắn ráo, một tay túm lấy Sakura đang ôm chặt cánh tay của Itani gào khóc thảm thiết.
“Không phải em nói muốn chụp ảnh cho bài tập hè sao!” Itani bị tiếng hét của cô làm cho đau nhức cả tai.
“Anh không thể chụp giúp em sao!” Sakura hận không thể bôi hết nước mũi lên mặt anh ấy, phong độ thân sĩ của anh đâu hả! Quả làm xấu mặt người Âu Mỹ!
…
“Cái đó…” Bối Chỉ Ý núp thật xa bấy giờ mới rón rén đến gần Hòa An, vừa lên tiếng thôi mà bên tai đã hồng lên.
Hòa An quay đầu nhìn cô, vì để nghe rõ lời cô mà khẽ nghiêng người.
“Cái đó…con rắn mẹ…” Bối Chỉ Ý khó khăn gọi tên con rắn khủng bố kia, “Ở phòng tôi bao lâu rồi?”
Sau khi tỉnh táo lại liền ý thức được một vấn đề quan trọng, một vấn đề mà chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đủ dựng tóc gáy lên—cô ở nơi này nửa tháng, buổi tối sau khi tắt đèn, có phải con rắn này vẫn luôn nằm cạnh cô không…
Hơn nữa không phải chỉ một con, mà là một con mẹ dìu dắt đám con con!
“…” Hòa An liếc nhìn Bối Chỉ Ý.
Cô ăn tối rất ít, vì sợ hãi mà khuôn mặt vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-dao-ke-tiep/1820456/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.