Ngày kỉ niệm thành lập trường cuối cùng cũng đến, Sở Mặc cảm thấy mình bị hành hạ tới chết, thời điểm cosplay trước kia cũng không phiền toái tới như vậy. Thật vất vả mới mặc vào được trang phục, lại bị người khác kéo lên ghế ngồi giày vò gương mặt.
Xin thề nếu mặt của cậu không quen với việc trang điểm, Sở Mặc chắc chắc mình sẽ bị nổi một trận mẩn đỏ.
Trước ngực còn mặc một cái bra như ẩn như hiện đặt ở trên mạng.
Sở Mặc vịn trán, hên là cái này chỉ là diễn ở trường, nếu truyền lưu ra ngoài thì thanh danh cậu sẽ đi về nơi đâu?
Sở Mặc với Trầm Dịch ngồi ở phía sau sân khấu, trong lúc đó đang diễn ra tiểu phẩm hài khiến toàn trường ầm ầm cười to. Sở Mặc mím môi không dám cười, bả vai run run.
Nước mắt chảy ra nhanh chóng ngẩng đầu nghẹn trở về.
Lần đầu tiên, Sở Mặc cảm giác xem tiểu phẩm cũng là một chuyện thống khổ ở nhân sinh.
Lúc chuẩn bị lên sân khấu, Phong Hiểu Tàn vỗ vỗ bả vai hai người, “Cố lên, chỉ cần khí chất của hai cậu, thân phận của hai cậu, hơi thở của hai cậu thôi cũng đủ để sân khấu này bùng nổ!”
Nói xong liền chồng một bộ đồ hoa sen vào người.
— Thật ra người này muốn làm khách mời lên sân khấu diễn. Nhưng vai diễn cái cây, cỏ nhỏ cũng bị đoạt hết, chỉ có thể diễn vai đoá hoa sen.
Buổi biểu diễn vô cùng thành công. Khoảnh khắc thể hiện tình cảm mãnh liệt, hủ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-dan-noi-thich-toi-thi-chet-sao/1982548/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.