Đây đúng là một bước ngoặt chuyển biến thần kỳ.
Ngày đó, hội học sinh tiến hành sàng lọc chọn những tiết mục hay để biểu diễn. Tiết mục của lớp Sở Mặc được chủ tịch của hội học sinh nhận xét “có ý tưởng mới lạ—độc đáo—tình cảm”. Vì thế liền được một đường thông qua, hơn nữa còn được tuyển thẳng vào vòng chung kết.
Từ đó suy ra chủ tịch của hội học sinh chắc chắn cũng là một hủ nữ.
Duy chỉ có tiết mục ca múa bị bắt phải kết hợp giữa nhạc cổ đại và vũ đạo hiện đại.
Sở Mặc đảm đương trọng trách lớp phó văn nghệ, khi nhận được yêu cầu này liền tỏ vẻ bi thương sâu sắc.
Cuối cùng đứng ở bục giảng chà sát mấy viên phấn, không chỉ có đưa ra quyết định trọng yếu mà còn tự tạo hiệu ứng sương khói thu hút ánh nhìn mọi người.
— tùy tiện tìm một bài hát cổ đại nào đó rồi cứ thế ghép nhạc mà nhảy đi.
Cậu đã bảo là mình không phải là người am hiểu văn nghệ rồi mà ! ! !
Giữa trưa lại tới giờ ăn, Sở Mặc quyết định bao Trầm Dịch một bữa, cứ ăn chực hoài như thế khiến cậu cảm thấy có chút ngượng ngùng. . . . . . ( Loại chuyện như thế cũng dám nói ra! )
Sở Mặc tự mình dẫn Trầm Dịch tới một nhà hàng bán bánh sủi cảo gần đây. Sau đó, cậu gọi hai chén bánh sủi cảo, một chén là nhân thịt heo, còn một chén là nhân rau hẹ.
Sở Mặc đưa bánh sủi cảo thịt heo cho Trầm Dịch, “Hô ~ mau ăn, mau ăn, cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-dan-noi-thich-toi-thi-chet-sao/19195/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.