“Vừa rồi cậu gật đầu làm chi vậy, cậu không phải là không thích con trai sao?” Sở Mặc bị Trầm Dịch kéo đi, ở phía sau nhíu mày đầy nghi hoặc.
“………” Chẳng lẽ bây giờ cậu muốn tôi nói rằng tôi đã phát hiện mình thích con trai?
Trầm Dịch trầm mặc.
Sở Mặc bĩu môi.
“. . . . . .” Thật muốn đánh người.
“Ê, tên Trầm Dịch kia! Cậu rốt cuộc kéo tôi đi đâu đó ? Đây không phải đường về nhà mà !”
“Nè! Đồ mì chưa lên men ! Nói chuyện! ! !”
“**** Muốn lừa bán trẻ em à ! Muốn lừa bán mĩ nam con nhà lành à ? !”
“. . . . . .”
“A a a a a cậu đứng lại cho tôi, lão tử éo muốn đi nữa ! Nơi này là chỗ nào ?!”
“QAQ hỗn đản, mau buông ra ! Cho tôi về!”
“Có phải cậu làm cho bọn buôn người không vậy ?! **, lão tử bán không được bao nhiêu tiền đâu ! ! !”
“乛へ乛 Nếu cậu không nói cậu tính dẫn tôi đi đâu thì đừng trách tôi bạo lực ! ! !”
“〒_〒 Cứu mạng ! Cướp bóc ! QJ* ! Có người bắt cóc đi buôn người ! ! ! Ô ! Có người đi buôn trẻ em ! !”
*QJ = Hiếp râm *e hèm*
. . . . . .
Mới bước đi được khoảng một con phố thôi, Sở Mặc này sao có thể tuôn một tràng như vậy .
Trầm Dịch bỗng nhiên cảm thấy nhức đầu.
Nhưng mà cái tiếng động huyên náo này thật ngoài ý muốn khiến người ta hoài niệm.
Trầm Dịch vươn tay che miệng Sở Mặc, nhướng mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-dan-noi-thich-toi-thi-chet-sao/19190/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.