Kỳ thật hôm nay Sở Mặc tạc mao các loại khi quay chụp trên đường là có nguyên nhân cả.
Cậu thề, đời này ghét nhất là bị Trầm Dịch nói với mình câu kia : “Sở Mặc, đừng nháo.”
Lão tử nháo đại gia ngươi à ! ! !
Ba năm trước đây, Sở gia tiểu tử cùng Trầm gia tiểu tử đã quen nhau từ khi còn chơi ngựa gỗ song song thi vào trường phổ thông, sau đó dự định cùng nhau thi vào đại học H, lại bởi vì cú điện thoại của mẹ Trầm Dịch ở phía bên kia bờ đại dương mà thay đổi.
Mẹ Trầm Dịch từ rất sớm đã bỏ ba Trầm Dịch mà sang Mỹ tái giá cùng với một phú thương.
Hiện tại chờ Trầm Dịch trưởng thành mới đáng thương hề hề nói phải cho hắn sang Mỹ đi học, nói cái gì mà để bù đắp tình thương của mẹ thiếu thốn nhiều năm.
Ta khinh!
Sở Mặc tạc mao.
Rõ ràng là do bà không sinh được con nữa nên phú thương kia muốn vứt bỏ bà, sau đó bà liền lợi dụng Trầm Dịch để vớt vát lại!
Lời này Sở Mặc tất nhiên là không dám nói trước mặt Trầm Dịch, chỉ có thể tức giận mắng ở trong lòng.
Ở sân bay, Sở Mặc nhìn thấy Trầm Dịch đang vận chuyển hành lý cách đó không xa, hơi hơi có chút rối rắm.Nhưng trong chốc lát giống như đã hạ quyết định.
“Trầm Dịch, tôi thích cậu, cậu không cần đi được không?”
Thân thủ giữ chặt tay áo Trầm Dịch, Sở Mặc đỏ mặt nói với Trầm Dịch những lời này sau đó liền cúi đầu không dám … ngẩng lên nhìn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-dan-noi-thich-toi-thi-chet-sao/19185/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.