Nếu ta nghĩ sẽ chẳng có bất ngờ gì xảy ra thì bất ngờ sẽ tìm đến.
Để buổi hẹn diễn ra suôn sẻ, Hoàng đã chuẩn bị từ rất sớm. Chải chuốt đầu tóc gọn gàng, là quần áo cho phẳng phiu, đánh bóng đôi giày, tất cả đều đâu vào đấy xong xuôi cả. Cậu nhìn đồng hồ, cuộc hẹn còn cách một tiếng, Hoàng định bụng sẽ đến trước đợi Thảo. Tuy nhiên, ngay khi vừa nghĩ sẽ đi luôn thì một cuộc điện thoại gọi tới - là bố, cậu chần chừ vài giây mới bắc máy.
"Alo ạ?"
"Sang nhà bà ăn cơm." - Người đàn ông ra lệnh.
"Ai ạ?" - Hoàng trả lời thờ ơ.
"Bà ngoại mày, mẹ ruột của mẹ Hương."
"Hình như bố nhầm rồi, con chỉ có một mẹ cũng như một bà ngoại."
"Thằng ranh! Sang đây nhanh, hôm nay giỗ cụ, mọi người đang chờ đấy." - Giọng trong loa truyền ra oang oang, cảm giác vừa tức tối vừa gầm gừ.
"Xin lỗi, hôm nay con có hẹn rồi."
"Gia đình quan trọng hơn hay cuộc hẹn của người ngoài quan trọng hơn?"
"Nếu con sang thắp nén hương thì bố sẽ bớt càm ràm đúng không? Hơn nữa, nếu bố không biết con hẹn ai thì đừng tự nhận định như vậy."
Dứt câu, Hoàng tắt máy ngay lập tức. Tâm trạng vui vẻ trước đó gần như dập tắt, bực bội, bất lực, khó chịu tích tụ ở tiếng thở dài. Nhưng chẳng có nhiều thời gian để Hoàng ngẫm nghĩ, cậu phi như bay ra ngoài để lấy xe, dùng tất cả sự điêu luyện và may mắn để đến nhà "bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-da-va-ngoi-sao/2843201/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.