Thảo đã được đỡ vào trong quán ăn và ngồi yên vị trên ghế, chủ quán còn tốt bụng lấy thuốc khử trùng giúp cô băng bó vết thương ở đầu gối.
Còn chủ nhân chú chó ngồi cạnh đỡ lưng để Thảo đỡ choáng hơn, trước khi đưa lọ dầu gió đến mũi cô còn ân cần hỏi: "Cậu có bị dị ứng với dầu không?". Thấy đối phương lắc đầu mới yên tâm để cô ngửi.
Bất ngờ cùng sợ hãi đột ngột ập tới liền một lúc khiến trái tim Thảo từ ban nãy đã đập mạnh liên hồi, bàn tay nhỏ vẫn còn run rẩy chưa cách nào nguôi ngoai, trong đầu mãi luẩn quẩn hình ảnh chú chó lao đến trước đầu xe, cô rất sợ nếu bản thân không phản ứng nhanh chú chó có lẽ sẽ gặp mệnh hệ rồi.
"Bác băng vết thương cẩn thận rồi, không vấn đề gì nữa đâu." - Bác gái chống tay đứng dậy, dọn dẹp đồ dùng y tế và nhẹ nhàng an ủi.
"Chúng cháu cảm ơn." - Hoàng cảm kích đáp thay lời của cô gái trong lòng.
Thảo cũng cúi người bày tỏ thiện ý, cô nghiêng về phía trước cố gắng ngó ra ngoài "Chú chó đi đâu rồi? Ổn chứ?"
"Em mình chắc đang giáo huấn nó ở bên ngoài rồi. Không để ý một chút là nó quậy phá liền, xin lỗi cậu rất nhiều."
Hoàng cau mày lo lắng, cậu nắm lấy hai bàn tay đang đan chặt vào nhau để ngừng run rẩy. Tách đôi bàn tay nhỏ đặt lên hai tay mình và nhẹ nhàng xoa, chỉ mong cho nỗi sợ hãi cùng đau đớn nhanh chóng tan đi "Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-da-va-ngoi-sao/2843195/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.