Sáng ngày hôm sau, Bình và Hoàng sóng vai cùng đi tới trường. Tuy nhiên, cùng thức đến nửa đêm và cùng dậy vào một khung giờ nhưng người có tinh thần khoan thái, kẻ lại uể oải mệt mỏi.
"Cứ tặng trực tiếp là được à?" - Hoàng hỏi.
"Ừ, bảo là em họ mày làm và cho mày nên muốn share với nó một ít." - Bình ngáp ngắn ngáp dài đáp lại.
Hình như cũng nhiệt tình quá rồi, cho kiểu gì mà gói ghém rất cẩn thận, gắn cả nơ trên nắp hộp nữa.
Hoàng chỉnh lại cái nơ một chút, chắc mẩm với những gì sẽ nói sắp tới, như vậy cả hai sẽ không ngại ngùng và Thảo cũng sẽ thoải mái chấp nhận. Chàng trai cũng có những liên tưởng khá thú vị, cậu nghĩ tới việc hai người sẽ ngồi trên ghế đá ở một góc của sân trường và thưởng thức chocolate ngọt ngào. Bên trong Hoàng đã đặt hai cái dĩa để hai người dùng, cậu sẽ mở hộp ra, miếng đầu tiên liền đút cho cô gái thể hiện tình cảm nồng cháy. Hai người vừa ăn vừa say sưa nói chuyện như một cặp tình nhân thực thụ, rồi cậu sẽ cố tình đánh rơi cái thiệp để sẵn trong túi quần để Thảo nhìn thấy. Nhưng cậu không đợi cô đọc hết mà kiếm cớ đi đâu đó để cô gái tự đọc và thầm ngẫm về tình cảm của cậu. Đó là toàn bộ kế hoạch Hoàng sắp xếp từ hôm qua để tỏ tình người mình thương.
Tự nghĩ tự cười ngốc nghếch, đến độ Bình phải phán xét một câu: "Mày điên tình à?"
Hoàng hắng giọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-da-va-ngoi-sao/2843192/chuong-31.html