Thích Thủ Lân cũng không biết làm thế nào mà hai người họ lại qua đêm tại một nơi bừa bộn ở chốn khách sạn nhỏ bé này.
Khi hắn tỉnh lại, hắn đã nhìn thấy bản thân đang ôm Trì Diễm trong tay với một tư thế cực kỳ chiếm hữu, trên gương mặt rất đỗi bình thường kia của cậu bị sự xấu hổ khiến cho nó trở nên đỏ bừng (?).
Chỉ là tại sao trên mặt câu lại có vệt nước mặt đã khô cạn? Ngay cả khi đã chìm sâu vào trong giấc ngủ, mày cậu cũng nhíu chặt lại càng cho thấy rằng những giọt nước mắt kia không phải chỉ đơn thuần là bị hung hăng bắt nạt trong lúc làm tình.
Kể từ khi Thích Thủ Lân quay về bên cạnh Trì Diễm, cậu luôn chìm trong bóng tối lo lắng về những thứ được lo được mất, cậu không tin vào sự nỗ lực của alpha và luôn trốn tránh, không muốn đối diện trực tiếp với mối quan hệ của bọn họ. Cho dù là hai người đã kết tinh nên một đứa bé mang dòng máu của bọn họ, cậu cũng không dám đặt quá nhiều tình cảm vào nó.
Từng giây từng khắc, Trì Diễm luôn sẵn sàng cho thời khắc chia ly.
Ít nhất cậu sẽ không quá mức chật vật, không đến nỗi giống như lần trước mà đánh đổi hết tất cả nỗ lực một cách vô ích, mơ màng lang thang ở quanh một người, khiến bản thân trông như một chú hề vậy.
Thích Thủ Lân dùng ngón tay vuốt ve đầu chân mày cậu, khẽ đặt nụ hôn lên trán rồi ôm cậu vào lòng. Ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-da-cung-coi/2511840/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.