Với vị trí ngồi trong xe này của Trì Diễm trong xe, nếu nhìn kỹ trong đại sảnh lộng lẫy kia thì có thể nhìn thấy một người phụ nữ đang đứng cạnh bên Thích Thủ Lân, người đó tựa như còn vỗ lên vai và lưng hắn. Thế nhưng Thích Thủ Lân không hề tránh đi.
Lúc bọn họ tạm biệt nhau, bên cạnh người phụ nữ đó còn có một chàng trai rất đỗi xinh đẹp, trên chiếc cổ kia còn đeo một cái vòng ngăn cắn tỏ rõ thân phận omega của anh. Ngoài ra, ánh mắt cũng bộc lộ tình cảm không chút che dấu nào khi nhìn vào Thích Thủ Lân.
Trì Diễm nghĩ, hiển nhiên rồi, cho dù không có Khúc Ngọc Thành, trên thế giới này vẫn còn nhiều "Kim Thành", "Ngân Thành" (1) phải lòng Thích Thủ Lân.
(1) Kim trong Kim Thành là vàng, ngân trong Ngân Thành là bạc.
"Để em đợi lâu rồi." Thích Thủ Lân vừa lên xe liền dán sát lại gần hôn cậu. "Đêm nay là đích thân chủ tịch gọi anh đến. Cũng không thể không nể mặt ông ấy được."
Trì Diễm không còn ngửi thấy mùi nước hoa mà Thích Thủ Lân thường dùng, mà thay vào đó cậu chỉ ngửi thấy một mùi hương khác nồng nặc đến choáng váng, quay đầu đi không để cho hắn hôn.
Thích Thủ Lân trong bóng tối khẽ mỉm cười, cũng không có ép cậu.
Tài xế vẫn lái xe quay về khu dân cư mà Trì Diễm sống. Khi xe dừng lại, Trì Diễm vẫn như bình thường mà nói "Tôi đi đây." Sau đó cũng không chờ Thích Thủ Lân nói gì thì đã đi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-da-cung-coi/2511819/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.