Edit: Mỳ | Beta: Cải Xanh
Người nhà họ Tô ai cũng rất nghiêm khắc. Tô Hà và Thương Kiêu đến chào hỏi bà nội Tô thì điện thoại luôn cài đặt ở chế độ im lặng. Cho nên lúc JA và Hình Thiên gọi liên tục nhưng hai người không hề hay biết.
Câu nói của Tô Yến đều khiến mọi người kinh ngạc, cảm giác bất an trước khi xuống xe của Tô Hà đã trở thành sự thật.
Cô cầm máy tính bảng của Tô Yến lướt nhanh, sau đó áy náy ngẩng đầu xin lỗi bà nội Tô: “Thưa bà, công việc của cháu có việc gấp, có lẽ cháu phải ra ngoài gọi điện thoại ạ.”
Bà nội Tô gật đầu.
“Đi đi.”
Tô Hà đứng dậy, vừa lấy điện thoại ra vừa vội vàng bước ra khỏi phòng.
Sau khi cô ra ngoài, Tô Nghị Thanh cảm thấy hơi xấu hổ: “Thương Kiêu à, thằng bé Tô Yến còn nhỏ không hiểu chuyện, cũng do bác dạy dỗ nó chưa nghiêm.”
“Không sao đâu ạ, bác hai không cần phải lo lắng chuyện đó.” Thương Kiêu từ trên ghế dựa đứng dậy: “Một mình Tô Hà ngoài đó cháu không yên tâm, cháu xin lỗi không tiếp chuyện được ạ.”
Anh khẽ gật đầu rồi xoay người rời đi.
*
“Tô Hà, cuối cùng em cũng chịu nghe điện thoại! Không phải chị đã nói em cả ngày hôm nay em không được ra ngoài sao? Thế mà giờ em lại đi, ngay cả điện thoại cũng không thèm nghe máy??”
“…” Cách cái loa cũng có thể cảm nhận được sự nổi giận của đối phương, Tô Hạ chột dạ không nói gì, tựa người vào góc tường: “Em xin lỗi, chị Quách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-chi/1650618/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.