13.
Choang một tiếng, cái ly thủy tinh trong tay Lương Thiệu vỡ tan tành dưới đất.
Hắn còn đang giữ nguyên tư thế cầm cái ly, người đơ ra như ngỗng.
Không lâu sau.
Ánh mắt tối đen của hắn đã chuyển sang tôi:
"Chính vì thế nên cậu mới nhìn chằm chằm vào cái bạn trai đó? Không phải vì dáng người của cậu ta hả?"
Ờm.
Tôi hơi bối rối.
"Đương nhiên, tôi nhìn dáng người cậu ta làm gì chớ?" Còn chẳng đẹp bằng của cậu mà.
Tất nhiên là câu sau tôi không dám nói rồi.
Mặt Lương Thiệu trông còn khó coi hơn cả ăn phải cớt.
Hắn không giữ nổi bình tĩnh nữa, túm lấy khăn tắm muốn đi vào trong nhà vệ sinh.
Nhưng mà hắn quên mất mảnh vỡ ly thủy tinh ở dưới đất.
Trong lúc nguy cấp.
Tôi vội đứng lên, kéo cổ tay hắn.
"Cẩn thận!"
Thời gian cứ như dừng lại.
Một lúc lâu sau, Lương Thiệu từ từ cúi đầu, nhìn chỗ da thịt đang chạm nhau.
Bấy giờ tôi mới bình tĩnh lại, nhanh như chớp rụt tay lại.
"Sợ cậu giẫm phải mảnh thủy tinh, chứ không phải cố ý chạm vào cậu."
Tôi đưa tay ra sau lưng, lặng lẽ siết tay lại.
Cảm xúc đó như vẫn còn lưu lại nơi đầu ngón tay, làn da hơi lạnh, xương cốt rắn chắc.
Tuy chỉ chạm vào cổ tay thôi, nhưng cũng làm cho tim tôi đập loạn nhịp.
Lương Thiệu cụp mắt, khóe miệng cong như đang tự giễu.
"Ừm, tôi biết mà, cậu cũng có thích tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-cau-ay/2751010/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.