Edit: Packh03
Quý gia ở Hoài Bắc cũng được coi là danh môn vọng tộc.
Tổ tông mấy thế hệ trước đều là quan viên triều đình, là con cháu thư hương, thư sinh nho nhã.
Nhưng đến mấy thế hệ sau này, hoàn toàn không còn dính dáng tới máy chữ "nho nhã" này nữa, đặc biệt là dòng bên của Quý Thiện Lâm.
Làm giàu nhờ buôn bán, nổi danh trong giới quý tộc, phụ nữ tự nhiên cũng không thiếu. Nhưng đáng tiếc là vợ cả chưa cưới, không có cách nào khác phải nuôi tình nhân bên ngoài.
Mà nuôi phụ nữ bên ngoài lại không hiểu đạo lý, kiêu căng phóng túng để có con riêng.
Nhìn xem, còn nuôi lâu như vậy.
Chỉ nhớ rõ chính mình là Quý đại thiếu gia, mà quên mất rằng trên đỉnh đầu hắn còn có một Quý đại tiểu thư.
Quý Hạo nhìn người phụ nữ trước mặt, chạm đến cặp con ngươi màu nâu kia, trong lòng dâng lên vẻ kiêng kỵ, "Sao cô lại ở chỗ này?"
Quý Thanh Vãn gõ gõ kính râm, nhướng mày hỏi, "Sao tôi không thể ở chỗ này?"
Quý Hạo quét mắt nhìn Nhậm Vưu Châu bên cạnh, "Nhậm thiếu mạng cô đến đây?"
Nhậm Vưu Châu buồn cười nói, "Quý Hạo, đây là địa bàn của Quý gia, Quý đại tiểu thư đến đây còn phải cần tôi mang đến?"
Nhậm Vưu Châu tính khí nóng nảy, tức lên bản lĩnh xếp thứ hai không ai dám tranh chủ nhật.
Dựa vào quan hệ hai nhà Quý Nhậm, Nhậm Vưu Châu và Quý Thanh Vãn cũng được coi là cùng thế hệ. Theo lý mà nói, Quý Hạo còn phải gọi anh ta một tiếng "Anh Châu", nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-tinh-yeu/1113404/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.