Edit: Packha03
Sau khi về đến nhà, Quý Thanh Vãn bỏ mũ và khẩu trang xuống, tùy tiện đem vali hành lý ném sang một bên.
Cô cất bước đi vào trong phòng khách, xoa xoa chiếc cổ mảnh khảnh, một tay nhắn tin cho Hạ Hạ rằng cô đã về đến nhà.
Sau khi nhắn xong, người luôn làm tròn trức trách của người một người trợ lý, Hạ Hạ trực tiếp gọi điện thoại qua, "Vãn tổng, chị về đến nhà rồi à?"
"Ừ, chị vừa về đến nhà." Quý Thanh Vãn lười nhác lên tiếng, ngay sau đó thân thể mềm nhũn ngồi lên ghế sofa.
"Về đến nhà là tốt rồi." Hạ Hạ nhớ cái gì đó hỏi cô, "Chị buổi chiều sao lại không nói cho em biết để kêu người đến đón. Chị bắt xe như thế rất là nguy hiểm."
"Em hoảng cái gì?" Quý Thanh Vãn nửa híp mắt, cảm thấy buồn cười.
Hạ Hạ lắc đầu, "Vãn tổng, chị không biết hiện tại ánh mắt fans có bao nhiêu đáng sợ đâu. Hiện tại chị còn ở đầu sóng gió, nếu bị nhận ra thì phải làm sao bây giờ, chị hôm nay trở về không có chuyện gì xảy ra chứ? Tài xế có phát hiện ra chị không?"
Quý Thanh Vãn nghe vậy, ý thức mới quay trở lại một chút, nhớ tới lúc vừa mới ở trong xe ký tên, cô để một tay trên ghế sofa, chậm rãi mở miệng, "Bị nhận ra rồi."
Hạ Hạ sửng sốt vài giây, "Cái gì!?"
Quý Thanh Vãn giải thích ngắn gọn, "Bị tài xế nhận ra rồi, chị ký tên cho người ta."
Hạ Hạ nhíu mày, "Sao anh ta lại nhận ra được chứ, chị có đeo khẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-tinh-yeu/1113397/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.