Dung chậm chạp mở mắt, mọi thứ lờ mờ rồi rõ dần, nắng lọt từ khe cửa hắt vào mặt cô dịu nhẹ và ấm áp như bàn tay Phong mỗi khi vuốt ve trêu đùa mình. Cô bật cười vì sự so sánh vô thức đó, lười nhác nhỏm dậy nhưng bỗng dưng đùi trái đau điếng, cô tái mặt, nhăn nhó nhìn bớt bầm tím sậm ở chỗ đó và còn nhiều vết trầy xước đang đóng vảy. Chúng làm Dung khó chịu, liền bước vào nhà tắm để sửa soạn chỉnh trang. Lúc trở ra, cô đã thấy Phong đứng vắt chéo chân, lưng dựa vào khung cửa trước phòng mình, đột nhiên cô có cảm giác thật thú vị, không nhịn được bèn bật thành tiếng khúc khích.
- Anh bận tà-lõn mà đứng ưỡn ẹo kiểu đó thì cái tổ kiến trong ngóc kẹt nó kéo bầy chui vô quần cho anh múa ba lê kiểu Thái.
Phong nhảy cẫng lên, né xa khe hở chỗ bản lề gỗ, cuống cuồng dè chừng ngó nghiêng khắp mình mẩy. Cậu tưởng Dung nói thật, cô càng cười to hơn.
- Em thay đồ lẹ đi, mình còn đi chơi nữa. - Phong nhăn nhó, cậu khì mũi bỏ lại một câu rồi hậm hực dậm chân rời khỏi.
- Nhưng em uể oải quá!
- Hôm qua em nhậu say bí tỉ tù tì, than thiếc gì?!
- Em... nhậu hả? - Dung nhíu mày hỏi.
- Ừ, chắc tại em chưa hết xỉn thôi.
Cô nhớ đến đoạn cùng cậu leo xuống chân núi liền cảm thấy đầu đau nhức ong ong.
Có lẽ cô say thật.
Dung cười khổ cho qua, vô tình lướt mắt ngang cửa sổ. Nghĩ ngợi một lúc, cô tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-phep-nhiem-mau/136802/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.