Nằm dưới thân anh, một hàng nước mắt của Cẩm Nhung chạy dài theo khóe mắt. Nó không phải cơn đau nơi thể xác truyền qua khi phá vỡ làn ranh của người con gái, mà là một cơn đau nhói như vỡ vụn nơi trái tim mình.
Còn Cảnh Quân...
Trải qua một đêm dài say khướt không còn biết đông tây nam bắc là gì, buổi sáng hôm sau tỉnh dậy, đập vào mắt anh lúc này là một căn phòng hoàn toàn xa lạ, nhìn vào cách bố trí của nó anh cũng có thể dễ dàng đoán được đây là nơi nào.
Nhưng Cảnh Quân nghĩ mãi cũng không thể nhớ ra mình đã vào đây như thế nào? Có lẽ tối qua anh thật sự đã uống quá nhiều.
Anh đưa tay lên xoa xoa cái đầu đang đau như búa bổ của mình một lúc rồi cũng ngồi bật dậy định bước xuống giường. Nhưng ngay lúc anh vén chiếc chăn ra khỏi người thì phát hiện có điều gì đó không đúng đã xảy ra.
Cảnh Quân đưa mắt nhìn xuống cơ thể đang trần như nhộng của mình rồi nhìn vào đống quần áo đang vương vãi dưới sàn nhà, lại còn có một vệt máu màu hồng nhạt đang lưu lại trên tấm ga giường khiến đôi mày anh lặp tức chau lại.
Rốt cuộc tối qua anh đã làm ra những chuyện gì? Cô gái đã ngủ cùng anh là ai? Nhân viên quán rượu, PG, hay là một người phụ nữ nào khác...tại sao anh lại hoàn toàn không nhớ ra được một chút gì hết vậy.
Cảnh Quân đưa tay day day hai huyệt thái dương của mình như đang cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-nhung-loi-yeu/3324023/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.