Đến khi chiếc xe đã lăn bánh nhưng ánh mắt Yên Đình vẫn lưu luyến nhìn qua gương chiếu hậu dõi theo người phía sau.
Nhìn thấy cảnh này Đình Nam không còn nhịn được mà đôi môi cũng cong lên nụ cười trêu chọc
"Thế này thì gọi là VÀ CON TIM ĐÃ VUI TRỞ LẠI hay LỐI CŨ TA VỀ đây chị?"
"Thằng quỷ, em dám trêu chị" Yên Đình thẹn quá hóa giận, cô quay sang đấm mạnh lên bắp tay Đình Nam một đấm khiến cho anh đau mức phải rên lên thành tiếng.
Anh hít hà mấy cái rồi đưa tay xoa xoa lên cánh tay mình, gương mặt nhăn nhó nhìn sang chị gái
"Chị mà còn ức hiếp em thế này, có tin em sẽ mách với ba mẹ là chị sắp theo chồng bỏ cuộc chơi mà người đó không phải là chàng rể mà ba mẹ mong muốn không?"
Đình Nam vừa dứt lời, Yên Đình lặp tức trừng mắt nhìn anh, thanh âm vì thế mà cũng được đẩy lên cao
"Không được nói"
Trước phản ứng quá mạnh này của cô Đình Nam càng thêm đắc ý, anh cười cười
"Vậy thì như trước đây đi, mua chuộc em. Nhưng bí mật lần này lớn hơn thì giá trị đi cùng cũng phải lớn hơn"
"Em đừng có quá đáng như vậy chứ Đình Nam" Nghe thấy bốn chữ "giá trị đi cùng" này, giọng nói Yên Đình cũng dịu hẳn xuống. Bởi vì xưa nay những món đồ Đình Nam yêu cầu chưa bao giờ mang giá trị thấp. Nếu không phải hai ba tháng lương thì cũng bay trọn hết một tháng lương của cô.
Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-nhung-loi-yeu/3317617/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.