Buổi tối trở về....
Yên Đình nhìn thấy căn hộ bỏ trống đối diện hai ngày trước rục rịch dọn nhà cuối cùng hôm nay cũng đã có người chuyển đến ở, tuy vậy cô cũng không bận tâm nhìn xem hàng xóm đó là ai, mà chỉ mở cửa đi thẳng một mạch vào bên trong.
Cô không hề biết rằng ở đâu đó có một ánh mắt sâu thẳm đang nhìn theo bóng lưng cô độc của cô.
Tuy chỉ nhìn được một nửa gương mặt của Yên Đình, nhưng với ánh mắt tinh tường của mình, Huỳnh Đức Long cũng có thể nhìn ra được sự bi thương trên gương mặt đó, nó hoàn toàn khác xa với một cô gái có nụ cười tỏa nắng mà anh đã từng gặp.
Nhìn cánh cửa trước mặt đã nhanh chóng đóng chặt lại, đôi mắt Huỳnh Đức Long cụp xuống nhìn vào một vật nhỏ anh đang cầm. Anh đoán nội tâm đó của cô có lẽ là liên quan đến thứ đang nằm trong tay mình lúc này.
Huỳnh Đức Long cảm thấy cô gái này quả thật mang đến cho anh không ít tò mò. Vì thế mà anh ta muốn biết về cô nhiều hơn thế nữa.
Ở bên trong căn hộ của mình, Yên Đình tắm xong liền muốn lên giường đi ngủ sớm, bởi vì hôm nay cô đã trải qua một ngày dài mệt mỏi và mất nhiều năng lượng rồi, lúc này cô tựa như một chiếc điện thoại sắp sập nguồn, gần như không còn tí sức lực nào nữa.
Nhưng đèn trong phòng còn chưa kịp tắt thì cô nghe tiếng gõ cửa từ bên ngoài vọng đến.
Yên Đình cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-nhung-loi-yeu/3304559/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.