Vũ Hải Đăng đỏ mặt ngượng ngùng, đôi tay không biết đặt ở đâu khi lần đầu tiên mặc váy ngắn đến vậy, không biết nói gì trước đám sinh viên quậy phá này. Anh được hưởng làn da trắng của mẹ, những đường nét thanh tú trên khuôn mặt của ba. Mọi ánh mắt đều đổ lên người anh trong đó có Đỗ Duy Đức. Cậu nhìn anh một hồi lâu từ khi bước ra, có một cảm giác lạ đang chạy tròn người. Có một điều phải thừa nhận, anh bình thường đã đẹp, bây giờ được bàn tay của các phù thủy biến hóa lại càng nổi bật hơn. Anh vui vẻ đáp lời khen tấm tắc của các cô cậu, ánh mắt vô tình chạm mắt cậu đang nhìn mình. Đỗ Duy Đức là người rời mắt trước, anh biết chắc rằng cậu đang rất hả hê mỉa mai anh ở trong lòng.
" Trời ơi ! Không nhận ra luôn á ! "
" Nhìn đẹp hơn cả đám con gái bọn mày, nếu thầy là con gái chắc chắn em sẽ theo đuổi thầy ! "
Đỗ Duy Đức đứng ở một bên tỏ ra không quan tâm, Phạm Nhật Hằng thay đồ xong đi ra huých nhẹ vào tay cậu.
" Sao nào ? Mắt nhìn người của tao đỉnh không ? "
" Được, được, mày cái gì cũng giỏi. "
Lễ hội diễn ra rất náo nhiệt quy tụ rất nhiều sinh viên từ các trường khác trong thành phố. Đúng như dự tính ban đầu, chiến lược thu hút khách hàng của 3-A cực kì thành công. Mọi người đổ dồn đến chỉ muốn được vừa uống trà sữa giá rẻ vừa được ngắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-mot-tinh-yeu/3574329/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.