Chào cácbạn, hôm nayđihọcvề, Vê đã không quêntráchnhiệmviếtchap. Nhưng vì mảiquánên quên nấucơmbịmẹmắngtétát. Nên Vê quyết định, sauchapnàytruyệnsẽtạmngừng một thời gian để tớ có thời gian kiểm điểmlạibảnthân.
Chúccác bạn đọc truyện vui vẻ!
__________________
Có mỗi câu như thế nó tự dưng nó bảo tôi hâm rồi lại dỗi. Ơ buồn cười, Ghẹ đã làm gì sai? Ghẹ chỉ bâng quơ gợi ý thôi mà, được thì đổi, không được thì thôi. Làm gì mà phải đùng đùng bế chó về như thế. Tự dưng thấy từ lúc nó lên thành phố học rất hay giận lẫy, chẳng hiểu học tính bánh bèo từ ai.
Tôi với tay lấy quyển sách văn tham khảo nó mới mua cho. Quyển này chất lượng lắm, đọc hay mà thấm. Lại có bài văn cô giáo giao tôi đang làm dở nữa này, chắc chắn nó sẽ giúp Ghẹ thông thái một chút haha.
Mới ngày nào buổi chiều theo ba đi tắm biển mà thoắt cái đã vào trong năm học. Lớp tám đối với tôi có một thứ rất đáng sợ, đó chính là môn Hóa. Nó khó một cách vĩ đại, và rối não đến mức tôi nhìn thấy nó chỉ muốn xé vở. Làm cô Hằng phụ trách môn này thi thoảng lại mách mẹ tôi hôm nay tôi chưa thuộc bảng nguyên tố, hôm nọ tôi chưa học thuộc tính chất của axit. Thật ra không phải tôi lười không học bài, mà là học mãi không thuộc. Với lại, axit có chất đại diện là Clo, tôi không muốn nhồi nhét nó vào bộ não thanh cao của tôi.
Đấy, nhắc mới nhớ, mang tiếng có thằng bạn thân học chuyên Hóa, mà lúc mình đang rơi vào trạng thái mông lung như một trò đùa thì nó cũng lạc trôi đâu mất. Nó đi cũng gần bốn tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-mot-tinh-ban/2103171/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.