Cơn mưa ầm ầm kéo đến, mây đen phủ kín cả bầu trời, làm bọn tôi đang làm bài trong lớp cũng hiếu kì ngó ra. Chẳng có gì đặc sắc, ngoài những hạt mưa xối xả, những bong bóng nước tung lên trắng xóa dưới nền xi măng, thi thoảng lại vang lên một tiếng sấm.
Tôi thì không bận tâm, đang cố tìm luận điểm để làm bài văn mà cô mới giao, trong khi chúng bạn đang không màng thế sự mà thảnh thơi ngắm mưa, tận hưởng những không khí mát lạnh mà cơn mưa đầu mùa mang lại.
Hè đấy, hè về thật rồi! Nhưng năm nay tôi không có hè, tôi còn phải đi học. Nếu như mọi năm, tôi sẽ về quê chơi, theo cái Na cái Ổi đi thả diều, hoặc chí ít thì cũng bám theo anh Cu đi bắt ốc. Nhưng năm nay, tôi lại muốn ở nhà học, sau khi nghe mụ Mít gạ gẫm lên Hải Phòng.
Tối hôm đấy, tôi cũng lang thang hỏi bác google rất nhiều, phân vân một hồi rốt cuộc cũng nuôi mộng vào trường Trần Phú chuyên Văn. Đó là trường nổi tiếng nhất thành phố, nên để chen chân được vào không phải là điều đơn giản. Vả lại, bà Mít bảo học sinh giỏi ở tỉnh lẻ tôi chẳng là cái vẹo gì trên phố cả.
Kể cả tiền học những tháng hè này, cũng là bà Mít gửi về cho tôi đấy. Vì cơ bản mẹ tôi không thích tôi lên thành phố học, mẹ tôi chỉ thích tôi ở đây, nên không đồng ý cho tôi đi học thêm vào những ngày nóng nực tháng sáu này. Mẹ thường bảo, tuổi thơ mới là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-mot-tinh-ban/2103169/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.