Hạ Chân Ngọc nghe điện thoại của mẹ Lý Nguy xong bất chấp mệt nhọc xách túi liền vội vàng trở về nhà, vào đến tiểu khu cô trực tiếp đến nhà mẹ Lý Nguy. Tống Quyên mở cửa thấy Hạ Chân Ngọc liền khóc, nói: “Chân Ngọc, cô mau đi xem một chút đi, vừa rồi Phó cục trưởng của Lý Nguy gọi điện thoại đến, nói là Lý Nguy trong quá trình thực hiện nhiệm vụ đã có những lời nói và hành động quá khích, ông ta bảo người nhà đi đến hỗ trợ trấn an một chút. Những việc này tôi đây cái gì cũng đều không hiểu, cũng không dám nói với cha Lý Nguy. Nhưng việc này là như thế nào, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Hạ Chân Ngọc trong lòng cũng thấy rất sốt ruột, nhưng không biểu hiện ra bên ngoài, trước mắt chỉ có thể trấn an Tống Quyên, cô nói: “Mẹ, mẹ đừng vội, bây giờ con đi đến đơn vị của Lý Nguy. Trước tiên việc này mẹ cũng đừng nói với cha, chờ con biết rõ ràng rồi sẽ nói lại.” Sau đó cô cũng không tiếp tục nghe Tống Quyên than vãn nữa mà đi vào thang máy rồi đi đến phân cục của Lý Nguy.
Đến phân cục, Hạ Chân Ngọc muốn đi tìm Trâu khoa trưởng trước để hỏi thăm tình hình của Lý Nguy, dù sao anh ta cùng Trâu khoa trương đã tạo mối quan hệ qua lại, hơn nữa còn đã tặng quà biếu. Cô đi đến khoa kỹ thuật thì lại không nhìn thấu Trâu khoa trưởng, hỏi thăm những người khác trong khoa, liền thấy trên khuôn mặt của những người kia thể hiện vẻ sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-hon-nhan/1979135/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.