Chu Cẩn Vũ cúi đầu nhìn Hạ Chân Ngọc, mỉm cười hỏi: “Sau đó thì sao?”
Hạ Chân Ngọc trừng mắt nhìn anh, hỏi: “Cái gì sau đó?”
Chu Cẩn Vũ tiếp tục cười nói: “Anh hỏi em sau khi chuyển về nhà thì thế nào? Có phải hay không cũng đem căn nhà này bán đi?”
Hạ Chân Ngọc hít sâu một hơi nói: “Em không có suy nghĩ như thế.” Mặc dù nói như vậy nhưng trong lòng Hạ Chân Ngọc thầm nghĩ, ngay cả sau khi có cùng anh hoàn toàn cắt đứt quan hệ, căn nhà này tương lai cô không thể ở lại được, cũng không thể để cho cha mẹ biết, vì vậy nếu để không thì cũng quá lãng phí rồi. Chỉ có điều nếu Chu Cẩn Vũ nói muốn thu hồi thì lại là vấn đề khác rồi.
Chu Cẩn Vũ nở nụ cười nói: “Em hãy cứ sống ở đây đi.”
Giọng nói của Hạ Chân Ngọc hơi hơi nâng cao một chút, nói: “Không phải là anh muốn bức tử em đó chứ? Cha mẹ em đã biết chuyện em ly hôn rồi, vốn đã phải chịu rất nhiều đả kích, chẳng lẽ còn muốn cho bọn họ biết hiện tại em được anh bao nuôi? Hơn nữa còn là được Chu đại thị trưởng bao nuôi? Để cho bọn họ cao hứng vì con gái của mình có thể leo lên giường giàu sang phú quý sao?”
Chu Cẩn Vũ thâm sâu nhìn Hạ Chân Ngọc nói: “Em lúc nào cũng nhắc đến hai chữ bao nuôi này là có ý gì? Anh đã làm gì khiến cho em có cảm giác không tôn trọng rồi hả? Anh đã nói rồi, nếu bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-hon-nhan/1979093/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.